Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 479: Ở riêng 2

Chẳng qua khóe miệng hơi nhếch lên đã bán đứng cô ta.
Mà Hoắc Kiến Quốc không muốn như vậy, trong lòng anh ta biết rõ mình và vợ có mấy cân mấy lượng, cái nhà này trên cơ bản đều là anh cả và chị dâu cả chống đỡ.
Nếu trông cậy vào hai bọn họ, chắc chắn là phải ăn không khí, ra cửa xin cơm ăn.
Huống chi vào lúc này xin ăn cũng không được, dù sao hiện giờ nhà người nào cũng thiếu đồ ăn.
Càng khỏi phải nói anh ta có cha làm đại đội trưởng, không ra ở riêng thì vẫn là người một nhà, mọi người trong đội đều vội tới nịnh bợ anh ta.
Cho nên Hoắc Kiến Quốc vì cho thấy mình không đứng về phe Phúc Ni, trực tiếp vươn tay tát cô ta một cái, miệng hùng hùng hổ hổ nói:
“Người phụ nữ này, nếu sau này còn dám nói ra những lời như vậy, tôi sẽ vả nát miệng cô.”
Sau đó anh ta quay đầu, vẻ mặt lấy lòng nói với Vương Quế Anh:
“Mẹ, con không ra ở riêng đâu, mẹ coi như người phụ nữ này đang nói linh tinh đi, đừng để trong lòng. Sau này con còn dưỡng lão cho mẹ mà, không thể ra ở riêng được.”
Cái tát vừa rồi của Hoắc Kiến Quốc đúng là tàn nhẫn, cho nên lúc này Phúc Ni bị đánh đến mơ hồ, sờ cái má hơi sưng to, nhìn Hoắc Kiến Quốc với vẻ không dám tin:
“… Hoắc Kiến Quốc… Anh đánh em…”
Hoắc Kiến Quốc chưa nhận thức được mình đã làm sai, trái lại còn đúng lý hợp tình nói:
“Đánh cô thì sao, nhanh xin lỗi cha mẹ, nói cô không muốn ở riêng, nếu không tôi còn đánh cô…”
Anh ta còn chưa nói hết câu, thì bị Hoắc Đại Khánh tát một cái.
“Cha và mẹ con cực khổ nuôi con khôn lớn, dạy ra con đánh vợ như vậy à, tên ranh con này.” Hoắc Đại Khánh bị anh ta chọc tức không nhẹ.
Nghĩ tới đời này ông ấy chưa từng làm chuyện thất đức gì, cả đời kiên định, sao lại dưỡng ra đứa con không tốt như thế, điều này khiến Hoắc Đại Khánh nghĩ mãi không ra.
Mà lúc này Vương Quế Anh cũng không khá hơn chỗ nào, trực tiếp cởi giày cỡ 38 ra, sau đó không chê giày bẩn đánh mạnh lên người Hoắc Kiến Quốc.
“Đánh vợ con này, con có bản lĩnh quá nhỉ, tên ranh con này.”
“… Mẹ… Đau đau… Đau… Mẹ mau dừng tay…”
“Mẹ… Sắp đánh chết con rồi… Mẹ…” Hoắc Kiến Quốc đau đến mức gào khóc kêu la.
Lúc này trên không Hoắc gia tràn ngập tiếng kêu như heo bị chọc tiết của Hoắc Kiến Quốc, nhưng mà Vương Quế Anh cầm giày không mềm lòng.
Lưu Chiêu Đệ thấy cục diện hỗn loạn, nhưng mà hiện giờ cô ấy không rời đi được, đi gọi chồng mình, chỉ có thể khẩn trương an ủi Phúc Ni đang khóc rống.
Đột nhiên Lưu Chiêu Đệ bị đẩy ra, nhất thời không đề phòng nên té ngã, thậm chí khuỷu tay bị cọ rách da.
Phúc Ni hừ một tiếng, sau đó nổi giận đùng đùng lao về phía Hoắc Kiến Quốc, Hoắc Kiến Quốc không dễ dàng gì mới thở phào một hơi thì bị đánh tiếp.
Nhưng mà khác với Vương Quế Anh chính là, Phúc Ni vừa véo vừa cào.
Hoắc Kiến Quốc cũng không cam lòng yếu thế, trực tiếp phản kích lại, người nào cũng không chịu nhường người nào bắt đầu lao vào đánh nhau.
Trong lúc này, cục diện rơi vào trong hỗn loạn hơn.
Lưu Chiêu Đệ thân là chị em dâu muốn tiến lên can ngăn, kết quả bị Vương Quế Anh kéo lại.
Vẻ mặt Vương Quế Anh xanh mét nói: “Để bọn họ đánh nhau đi, đánh chết một người ít đi một người, cả đám có bản lĩnh lớn muốn tạo phản rồi.”
Vương Quế Anh nhìn hai người vô liêm sỉ trước mặt, bà ấy thật sự tức tới mức tim gan đều đau.
Mà Lưu Chiêu Đệ bị mẹ chồng ngăn cản liếc mắt nhìn cảnh tượng trước mắt thì như kiến bò trên chảo nóng, sốt ruột đến xoay vòng, cô ấy nhìn cha chồng mình xin giúp đỡ.
Kết quả cha chồng cô ấy cũng đứng về phía mẹ chồng, cuối cùng cô ấy không có biện pháp chỉ có thể thỏa hiệp.
Không biết qua bao lâu, hai vợ chồng Hoắc Kiến Quốc mới dừng lại.
Trên mặt còn có cánh tay của Hoắc Kiến Quốc, đều bị móng tay dài của Phúc Ni cào chảy máu.
Mà Phúc Ni cũng không tốt hơn chỗ nào, dù sao cũng là phụ nữ, sức lực vẫn kém hơn chồng cô ta, bị Hoắc Kiến Quốc đánh cho mặt mũi bầm dập, con mắt bị đánh sưng to.
Chỉ thấy cô ta không để ý hình tượng ngồi dưới đất vẻ mặt phẫn nộ trừng Hoắc Kiến Quốc, đã có ý nghĩ cầm lấy con dao đâm anh ta một nhát.
Mà Hoắc Kiến Quốc thì trong lòng đã sớm lóc từng miếng thịt của Phúc Ni không biết bao nhiêu lần, quả nhiên Nhị Ngưu nói rất đúng, không thể chiều phụ nữ.
Vừa chiều có thể lên trời, bây giờ dám đánh người đàn ông của mình, người phụ nữ này đúng là có bản lĩnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận