Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 238: Thích cô

Diêm Vương mặt lạnh trong quân đội như anh, lần đầu tiên thua trên người một người phụ nữ như vậy.
Nhưng thật ra Vương Quế Anh nhìn ra được con trai mình không thích hợp, dù sao cũng chui từ trong bụng bà ấy ra.
Nhân buổi sáng còn chưa ăn cơm, đã lén kéo Hoắc Cảnh Xuyên sang một bên, trong đầu suy nghĩ rất lâu mới gian nan nói một câu:
“Nhóc ba, con nói thật với mẹ, có phải con thích thanh niên trí thức Lục hay không?”
Hoắc Cảnh Xuyên không nói chuyện, tương đương với cam chịu.
Tuy nói là theo khuôn sáo cũ, nhưng anh thật sự thích, khi nhìn thấy cô lần đầu tiên đã thích, chưa từng có lúc nào nóng lòng muốn có được một người như khoảng thời gian này.
Nhưng anh cũng nhát gan.
Bởi vì anh thấy được đề phòng và chán ghét từ trong mắt thanh niên trí thức kia, Hoắc Cảnh Xuyên không biết cô đã trải qua chuyện gì mới khiến cô trở nên như vậy.
Anh sợ mình quá lỗ mãng sẽ dọa cô sợ, đẩy cô ra xa hơn.
Nhưng dông dài căn bản không phải là tính cách của anh, cho nên trong khoảng thời gian này vẫn luôn rối rắm không biết nên làm sao bây giờ.
Hoắc Cảnh Xuyên cam chịu như vậy, khiến Vương Quế Anh sợ tới mức trong lòng thấp thỏm, nói chuyện hơi lắp bắp:
“… Nếu con… Thật sự thích thanh niên trí thức Lục… Con nên nói một tiếng chứ… Không nói một tiếng muốn hù chết người ta à…”
Thấy anh vẫn không nói lời nào, Vương Quế Anh trực tiếp dùng tuyệt chiêu: “Vậy mẹ đi tìm thanh niên trí thức Lục nói chuyện…”
Bà ấy còn chưa nói xong, thì nghe được Hoắc Cảnh Xuyên nói một chữ, lúc này bà ấy mới dừng lại.
Nhưng mà Vương Quế Anh cũng không biết nên nói gì, nhiều năm như vậy cuối cùng cũng có người mình thích, không dễ dàng gì.
Nhưng mà không nghĩ tới ánh mắt của con trai bà ấy cao như vậy, vậy mà coi trọng thanh niên trí thức nữ từ Bắc Kinh tới.
Quả thực là làm khó người ta mà, nếu là cô gái trong đội hay huyện thành, cho dù bà ấy mất mặt cũng phải cưới về nhà cho con trai.
Nhưng lại là thanh niên trí thức Lục xinh như tiên, trong lòng bà ấy ít nhiều gì cũng cảm thấy con trai tham gia quân ngũ của mình không xứng với người ta.
Nếu không phải nế mặt anh là con trai mình, Vương Quế Anh sẽ nói là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, cộng thêm nhổ một bãi nước bọt.
“Hay là… Đổi người khác… Nhà chú họ con được không… Còn có hợp tác xã trong huyện bên nhà mẹ đẻ thím Lưu con…” Vương Quế Anh muốn thương lượng với anh, muốn anh từ bỏ ý nghĩ thoạt nhìn có chút không thực tế lắm.
Ăn ngay nói thật, nếu thanh niên trí thức Lục có thể làm con dâu mình, cho dù buổi tối bà ấy đi ngủ cũng bị cười tỉnh.
Nhưng mà bà ấy cũng biết không có khả năng.
“Không cần, con chỉ cần cô ấy.” Hoắc Cảnh Xuyên trực tiếp cắt ngang lời nói của Vương Quế Anh.
“Nhóc ba…”
“Chuyện con thích Lục Hướng Noãn mẹ đừng để những người khác biết, con có biện pháp của con, mẹ cũng đừng nhúng tay.” Hoắc Cảnh Xuyên nói xong thì rời đi.
Nhưng để lại Vương Quế Anh mặt ủ mày ê.
Khi ăn cơm sáng, Vương Quế Anh vô cùng quan tâm Lục Hướng Noãn, quan tâm đến mức Lục Hướng Noãn hơi sợ hãi.
Ngay cả Hoắc Đại Khánh ngủ cùng chăn với Vương Quế Anh cũng phát hiện ra không thích hợp:
“Bà già, bà làm gì thế, thanh niên trí thức Lục người ta có tay có chân, còn cần bà đút ư?”
“Ông câm miệng lại cho tôi.” Hung dữ với Hoắc Đại Khánh xong, Vương Quế Anh quay đầu vẻ mặt hiền từ nói với Lục Hướng Noãn: “Thanh niên trí thức Lục, ăn nhiều một chút, không ăn đủ thì nói với thím, trong nồi vẫn còn nhiều, thím sẽ múc cho cháu, cứ coi nơi này như nhà mình.”
“Dạ.” Lục Hướng Noãn vùi đầu ăn cơm, ăn sạch bánh bột ngô và cháo trong tay xong thì nói câu cháu ăn no rồi, sau đó nhanh chóng rời đi.
“Bà xem bà dọa thanh niên trí thức Lục người ta kìa, chạy còn nhanh hơn thỏ.” Vừa rồi Hoắc Đại Khánh bị mắng, lúc này không nhịn được mở miệng nói.
“Lão già thối này, ông thì biết cái gì.” Đó không phải là thanh niên trí thức, là con dâu tương lai của ông đấy.
Nếu không phải đồng ý với con trai không nói, chỉ sợ Vương Quế Anh đã sớm véo tai Hoắc Đại Khánh rống to hét to.
“Mẹ, mẹ dọa cô ấy.” Khi Hoắc Cảnh Xuyên ra cửa, cũng nói một câu với mẹ anh.
“Vậy mẹ phải làm sao đây?” Vừa nghe dọa Lục Hướng Noãn, trong lòng Vương Quế Anh có chút luống cuống sợ vì chuyện buổi sáng làm hại thanh niên trí thức Lục không thích con trai mình, nên nhanh chóng nhờ Hoắc Cảnh Xuyên giúp đỡ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận