Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 310: Lên núi đào tam thất

Đợi cô súc miệng xong, toàn thân võ trang xong, bao mình thật kín chỉ để lộ ra đôi mắt to, Lục Hướng Noãn vừa mới chuẩn bị đi ra cửa làm việc đột nhiên nhớ tới ngày hôm qua mình xin nghỉ với đám Vương Chí Thành.
Hôm nay cô phải vào núi hái tam thất.
Lục Hướng Noãn lập tức quay đầu trở về.
“Sao cô lại về rồi?” Vương Hiểu Linh thu dọn phòng bếp xong, khi cởi tạp dề trên người muốn đi ra ngoài thì thấy được Lục Hướng Noãn vòng trở về, cảm thấy khó hiểu hỏi.
“Hôm nay xin nghỉ.” Lục Hướng Noãn cởi mũ rơm trên đầu xuống.
Chỉ một lát như vậy, trên trán cô đã nóng tới mức chảy mồ hôi.
“Cơ thể cô không thoải mái sao? Có nặng lắm không?” Vương Hiểu Linh vừa nghe cô nói như vậy, lập tức tốt bụng quan tâm cô.
“Tôi không sao, cô đi làm việc đi, trước khi đi nhớ đóng cửa lại, tôi phải vào phòng dọn dẹp một lát, lát nữa lên núi hái mấy thứ.” Lục Hướng Noãn nói câu này xong, thì về phòng.
Vương Hiểu Linh thấy cô nói như vậy cũng yên tâm hơn, không có không biết điều quấn lấy cô hỏi xem vì sao hôm nay cô không đi làm việc.
Sau khi thu thập mình thỏa đáng xong, cô ấy vội vàng đi làm việc.
Mà Lục Hướng Noãn về phòng xong thì dứt khoát nằm trên giường đất ngủ say.
Mãi đến 10 giờ trưa, khi mặt trời đã phơi đến mông, lúc này Lục Hướng Noãn mới mở mắt ra, đi giày vào, đội mũ rơm kia, cõng giỏ tre của cô đi lên núi.
Nhà Lục Hướng Noãn ở chân núi, cho nên hoàn toàn không cần lo lắng lúc này có người sẽ thấy cô.
Một đường đi về trước, trên đường đi cô cũng không gặp ai.
Cô đi lên trên núi, nhân tiện còn chú ý quan sát động tĩnh xung quanh.
Cô không muốn bị người ta theo dõi, mãi đến khi phát hiện không có ai, cô mới xoay người đi vào sơn động bên cạnh, sau đó lập tức vào không gian.
Sau khi vào không gian, cô uống một cốc nước Yakult chanh giải khát, sau đó lại ăn bún ốc mà cô vẫn luôn tâm tâm niệm niệm.
Còn thêm hai phần đậu phụ và lạc, cô rất thích cách ăn này, bữa cơm này ăn xong, trên đầu cô cay đến điên cuồng chảy mồ hôi.
Môi đã hơi sưng lên, đây còn là cô uống một ly nước mát đè xuống.
Ăn uống no đủ cô nằm trên ghế nằm, thoải mái lật xem tiểu thuyết, thường híp mắt hưởng thụ, cuộc sống vô cùng thích thú.
Nếu cuộc sống sau này đều giống như bây giờ là được, cô nguyện ý dùng năm thỏi vàng để đổi.
Năm thỏi không được vậy thì mười thỏi, hai mươi thỏi, lúc trước cô bỏ một khoản tiền lớn tích trữ thỏi vàng, hiện giờ còn đang để bụi ở trong không gian.
Lục Hướng Noãn tính thời gian ra khỏi không gian, trước khi ra ngoài cô còn không quên xịt ít nước hoa lên người.
Bởi vì vừa rồi ăn bún ốc kia, hương vị quá nồng.
Lọ nước hoa này còn là Hứa Nhạc tặng cho cô vào năm sinh nhật 24 tuổi, không chỉ một lọ, là mỗi năm sinh nhật đều có một lọ.
Là nước hoa Serge Lutens L’orpheline, Lục Hướng Noãn rất thích mùi hương này, nhưng mà cô không thường xuyên dùng, bởi vì mỗi ngày cô đều ở bệnh viện giao tiếp với người bệnh.
Lúc trước khi bán nhà cô cho hết mấy thứ đó vào không gian, cô luyến tiếc tặng tâm ý của Hứa Nhạc.
Lục Hướng Noãn đi ra khỏi động, sau đó đi đến mảnh đất hái nấm lần trước.
Bởi vì cô nhớ nơi này có một mảng tam thất dại, nếu làm thuốc đơn thuần, hoang dại này làm thuốc mạnh hơn nuôi dưỡng nhân công.
Chỉ riêng ở hiện đại, giá của hai loại đã kém nhau một đoạn.
Sau khi tới nơi, phát hiện quả nhiên là như vậy, tam thất hoang dại mọc thành cụm còn sinh trưởng rất ngoan cường.
Lục Hướng Noãn trực tiếp cởi sọt trên người xuống, sau đó ngồi xổm người, tay cầm cái xẻng bắt đầu đào tam thất trên đất.
Đào liên tục hơn hai tiếng, Lục Hướng Noãn mệt đến mức eo đã sắp không thẳng nổi, mới dừng lại.
Nhưng mà như vậy mới đào được non nửa mảnh đất, còn có một mảnh rộng hơn đang đợi cô đào.
Có thể nói không khoa trương chút nào, hôm nay Lục Hướng Noãn đến được hang ổ của tam thất.
Nhưng mà hôm nay đã đào đủ nhiều, Lục Hướng Noãn tính toán đợi lần sau có rảnh lại tới đào hết, đến lúc đó phơi khô hết chúng nó cho vào không gian.
Tam thất tươi phơi khô xong, mới có thể để lâu được.
Lục Hướng Noãn xem xét thành quả chiến tích của mình hôm nay, tiện tay cầm lấy nhổ đều là hai mươi cây.
Loại này tương đối tốt, hiệu quả chữa bệnh càng có hiệu quả trị liệu, còn có giá trị càng cao.
Tốt hơn dược liệu đầu năm 50, năm 60 rất nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận