Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 505: Nói rõ với cô

Hiện giờ con trai con dâu đã kết hôn sắp được ba tháng, kết quả không có một chút động tĩnh, chuyện này khiến bà ấy làm mẹ chồng trong lòng lo lắng suông.
Lý Tiểu Uyển nghe mẹ chồng hỏi như vậy mất mát gật đầu, mấy chị em kết hôn cùng với cô ấy tháng đầu tiên đều đã có thai.
Sao đến lượt cô ấy, lại khó khăn như vậy.
Lưu Thúy thấy cô ấy có vẻ không vui, nhanh chóng trấn an cô ấy:
“Chuyện này không vội được, Tiểu Uyển. Chúng ta từ từ thôi, một ngày nào đó sẽ mang thai thôi. Nếu thật sự không mang thai, thì bảo tên nhóc Dược Phú đến bệnh viện kiểm tra.”
Nếu Vương Dược Phú ở đây nghe mẹ anh ta nói mình như vậy, chắc chắn sẽ cho bà ấy cái nhìn khinh thường, sau đó chấp nhận số mệnh lén đến bệnh viện kiểm tra.
Lục Hướng Noãn ở bên cạnh nghe hiểu mẹ chồng nàng dâu bọn họ nói gì, nghĩ tới người Vương gia đối xử tốt với cô như vậy, cho nên cô đứng ra nói:
“Có muốn để con thử một chút không, con biết một chút về trung y. Trong đội chúng con có người kết hôn đã nhiều năm không mang thai, được con điều trị khỏi…”
Lục Hướng Noãn thật sự không mạnh miệng, bởi vì con trai con dâu của Lan Hoa còn không phải là được cô chữa trị, hiện giờ trong bụng còn mang thai.
“Vậy được rồi, em gái làm phiền em, khám được hay không cũng không sao, em đừng để trong lòng.” Lý Tiểu Uyển dứt khoát nói.

Nhưng mà thực ra trong lòng cô ấy không ôm hi vọng đối với Lục Hướng Noãn, chỉ đơn thuần không muốn ném đi ý tốt của người ta.
Lúc này Lưu Thúy cũng nhớ tới chuyện Lục Hướng Noãn biết khám bệnh, đặc biệt là uống thuốc Lục Hướng Noãn mang tới cho bà ấy lần trước, thấp khớp nhiều năm cũng không còn đau, eo cũng không còn chua xót.
Thậm chí Lưu Thúy cảm thấy mình có thể đi bộ mấy tầng cũng không kèm theo thở dốc.
Nghĩ như vậy bà ấy nhanh chóng đứng ra nói chuyện giúp Lục Hướng Noãn: “Tiểu Uyển, nghe Hướng Noãn đi, Hướng Noãn xem bệnh khá tốt.”
“Dạ.” Lý Tiểu Uyển gật đầu.
Ngay sau đó Lục Hướng Noãn trực tiếp bắt mạch, trùng hợp lúc này hai cha con Vương Quốc An thu dọn phòng bếp xong đẩy cửa đi vào.
Vương Dược Phú nhìn động tác kỳ lạ của Lục Hướng Noãn, vừa định mở miệng nói chuyện thì bị Lưu Thúy ở bên cạnh ngăn cản.
Ba người nín thở nhìn hai người trước mặt.
Hai phút trôi qua, lúc này Lục Hướng Noãn mới buông tay đặt trên cổ tay Lý Tiểu Uyển ra.
“Hướng Noãn, thế nào?”
“Em gái?” Ngay cả Lý Tiểu Uyển làm đương sự cũng không nhịn được mở miệng, nóng lòng muốn biết đáp án.
Chỉ có Vương Dược Phú xoa đầu nhỏ không thông minh của mình, như lọt vào trong sương mù nhìn ba bọn họ, nhưng mà không rõ tình hình.
Lục Hướng Noãn nói: “Không có chuyện gì, em kê chút thuốc điều trị là được.”
Lưu Thúy hỏi: “Thật ư?”
Lục Hướng Noãn gật đầu.
Vương Dược Phú tràn ngập tò mò cứng rắn chen vào hỏi: “Rốt cuộc là mọi người đang làm gì thế, cái gì thật hay giả, sao con nghe không hiểu gì vậy?”
Chỉ có Vương Quốc An đôi tay ôm trước ngực, ánh mắt tràn ngập đồng tình nhìn con trai tốt của ông ấy.
Quả nhiên giây tiếp theo, Vương Dược Phú bị Lưu Thúy đánh ra ngoài: “Lớn như vậy rồi sao vẫn luôn tò mò như thế, có việc thì đi làm đi, không có việc gì thì tìm việc làm đi.”
Ngay sau đó bà ấy lại quay đầu lại, một giây thay đổi sắc mặt cười nói với Lục Hướng Noãn:
“Hướng Noãn, chị dâu con thật sự làm phiền con.”
“Không có gì ạ.” Một số bệnh tật phụ khoa, không khó điều trị đối với Lục Hướng Noãn hiện giờ.
Vương Dược Phú che đầu đứng một bên không dám nói nữa, sợ lát nữa mẹ anh ta lại ra tay với con trai ruột của mình.
Mấy người lại ầm ĩ một lát, thấy đã tới thời gian đám Vương Dược Phú cũng nên đi làm.
Kết quả hai vợ chồng Vương Dược Phú đã nâng bước, Vương Quốc An ngồi trên ghế không nhúc nhích gì.
“Cha, đi cùng đi ạ.” Vương Dược Phú quay đầu lại gọi.
Vương Quốc An khí định thần nhàn nói: “Các con đi đi.”
Lưu Thúy hỏi: “Ông không đi à?”
Vương Quốc An lộ ra biểu cảm đắc ý: “Tôi xin nghỉ.”
Con gái ông ấy vất vả lắm mới tới thăm ông ấy một lần, nếu ông ấy đi làm vậy chẳng phải là trong đầu bị nước vào ư?
Thực ra là ông ấy thấy xã hội sắp không quá yên bình, ông ấy có mấy việc muốn dặn dò Lục Hướng Noãn.
Vương Dược Phú vô cùng cạn lời đối với những lời cha anh ta nói, thôi, ông ấy ghê gớm, ai bảo ông ấy là cha anh ta.
Ngay sau đó kéo Lý Tiểu Uyển hai người vội vã đi làm.
Trước khi rời đi, Lý Tiểu Uyển còn không quên mời Lục Hướng Noãn có rảnh thì tới nhà nhiều, thậm chí còn hẹn lần sau tới sẽ cùng đi xem quần áo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận