Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 627: Em ghen

Người vây xem ở đây người nào cũng không nghĩ tới cô gái nhỏ xinh đẹp như vậy lại có thể nói ra mấy lời “ác độc” như thế, trong lúc nhất thời không nhịn được cười to.
Vừa rồi bọn họ đều ở đây, tận mắt nhìn thấy người bán hàng của hợp tác xã mua bán tìm hai bọn họ gây phiền phức.
Hiện giờ bị mắng bị đánh đúng là không bị oan.
Hơn nữa bọn họ đã sớm nhìn người bán hàng của hợp tác xã mua bán không vừa mắt, bán hàng mà thôi đôi mắt còn có thể ở trên đỉnh đầu, khinh thường bọn họ cái này, bọn họ cái kia.
Đều là con người, có người nào cao quý hơn người nào.
“… Tôi… Muốn… Báo… Công an.” Trương Yến run lẩy bẩy nói mấy chữ này, cộng thêm vươn ngón tay chỉ về phía Lục Hướng Noãn.
Chuyện này khiến Hoắc Cảnh Xuyên đứng một bên nhìn vô cùng khó chịu: “Đừng dùng tay chỉ cô ấy.”
Trương Yến nghe anh nói như vậy thì như chịu ấm ức rất lớn, nước mắt chảy ra ào ào, nhưng mà trong lòng không ngừng tìm cớ cho Hoắc Cảnh Xuyên.
Nhất định là anh bị hồ ly tinh nhỏ này mê hoặc.
Nhất định là thế!
Lục Hướng Noãn nghe cô ta nói như vậy khóe miệng nhếch lên nụ cười mỉa, sau đó chậm rãi mở miệng nói:
“Bây giờ đi luôn, hôm nay tôi sẽ ở đây đợi cô gọi công an tới. Mấy chục đôi mắt của anh trai chị gái ở nơi này sẽ không nhầm được, vừa vặn tôi cũng muốn báo công an đòi lại công bằng.”
Vừa nghe báo công an, Trương Lưu Căn đã tỉnh táo lại.
Biết em gái nhà mình có đức hạnh gì Trương Lưu Căn còn thấy hai người trước mặt không có chút sợ hãi, trong lòng cũng coi như hiểu rõ.
Có lẽ là em họ mình gây sự trước.
Trương Lưu Căn nhìn thoáng qua Lục Hướng Noãn, không nhịn được nuốt nước bọt, sau đó đổi dáng vẻ kiêu ngạo ương ngạnh vừa rồi, vẻ mặt bình thản nói:
“Đồng chí, tôi thay mặt công nhân tiệm chúng tôi nói lời xin lỗi với cô, cũng mong cô người lớn không chấp người nhỏ, bỏ qua chuyện này.”
Mình đã thành khẩn xin lỗi như vậy, có lẽ chuyện này sẽ kết thúc tại đây.
Đặc biệt anh ta còn là chủ nhiệm của hợp tác xã mua bán đã tự mình xin lỗi.
“… Anh họ…” Trương Yến nhìn Trương Lưu Căn làm phản, tiến lên vừa véo vừa đánh anh ta, nhưng mà Trương Lưu Căn không thể đánh trả, hai tay cố gắng chống đỡ nhưng có vẻ hơi chật vật.
Lúc này những người khác ở đây đều có loại ánh mắt tôi hiểu rồi, hóa ra tác oai tác quái như vậy là do có thân thích.
Lục Hướng Noãn nhìn hai người tranh đấu nội bộ, đã không muốn tiếp tục xem trò khôi hài này, sau khi ra hiệu bằng mắt với Hoắc Cảnh Xuyên xong thì hai người một trước một sau rời đi.
Nhưng mà trước khi rời đi Hoắc Cảnh Xuyên nhìn thoáng qua Trương Lưu Căn, ghi nhớ dáng vẻ của Trương Lưu Căn.
Mà Trương Lưu Căn đột nhiên cảm thấy run rẩy không thể hiểu được, giống như là bị người nào đó theo dõi, cơ thể không thoải mái lắm.
Mà Trương Yến đánh một lúc lâu, mãi đến khi hai tay đều đánh mệt mỏi cô ta mới dừng tay.
Lúc này trong bất tri bất giác mới phát hiện Hoắc Cảnh Xuyên và Lục Hướng Noãn đã không thấy bóng dáng.
Trương Yến tức tới mức vẫn luôn dậm chân kêu oa oa, giống như nghĩ tới gì đó quay đầu đòi người với Trương Lưu Căn.
Tượng đất cũng có ba phần tính tình, càng khỏi phải nói Trương Lưu Căn ngang ngược quen, bị đánh trước mặt bao nhiêu người như thế đã là điểm mấu chốt của anh ta.
Hiện giờ la lối khóc lóc ở trước mặt anh ta, Trương Lưu Căn không chiều cô ta, tay dùng sức đẩy Trương Yến lập tức ngã xuống đất.
Hai tay của cô ta lập tức bị cọ chảy máu.
“Nhìn cái gì mà nhìn, không làm việc à.” Trương Lưu Căn rống lên xong thì đi ra ngoài.
Anh ta đi tìm người hỏi thăm xem, nhìn xem mỹ nhân kia là người ở đâu, anh ta sẽ lừa cô lên giường mình.
Cho dù là chết dưới hoa mẫu đơn, cũng đáng.
Mà người bán hàng khác bị anh ta rống thì nơm nớp lo sợ, đầu không dám nâng lên làm việc.
“Em tức giận à?” Ra khỏi hợp tác xã mua bán, Hoắc Cảnh Xuyên nhìn gương mặt tức giận của cô gái nhỏ nói.
“Em tức giận chỗ nào? Có gì mà tức giận chứ?” Lúc này Lục Hướng Noãn ngoài cười nhưng trong không cười.
“Em chính là tức giận. Nếu em giận anh, em nói cho anh anh sẽ sửa.”
Lục Hướng Noãn nghe anh nói như vậy cơn tức mất đi nửa, để lại một câu khô cằn:
“Vận đào hoa thật tốt.”
Sau đó cất bước rời đi.
Hoắc Cảnh Xuyên nghe cô gái nhỏ nói như vậy ngây ngốc hai giây, ngay sau đó mới kịp phản ứng hình như cô gái nhỏ ghen.
Đúng vậy, chính là ghen.
Đây là cô gái nhỏ để ý mình sao?
Nghĩ tới đây khóe miệng Hoắc Cảnh Xuyên nhếch lên ý cười, sau đó sải bước đuổi theo xin lỗi với Lục Hướng Noãn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận