Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 933: Người đàn ông vô cùng hiện thực

Hôm nay đúng là vừa mất phu nhân lại thiệt quân, vốn dĩ nghĩ còn có thể chữa khỏi mặt, kết quả…
Trương Huệ Trân đã dự đoán được hôm nay về nhà sẽ bị đánh một trận.
Cô ta lại oán hận Lục Hướng Noãn hơn, nhưng mà cô ta muốn trả thù cũng không còn cơ hội, bởi vì Vương Dũng Quân đã quyết định đưa cô về nông thôn.
Anh ta không chịu nổi mất mặt như thế.
Anh ta còn muốn tiếp tục ở lại bộ đội.
Lục Hướng Noãn tiếp nhận nhưng không tha thứ, ngay sau đó dưới ánh mắt của mọi người, Vương Dũng Quân dẫn theo Trương Huệ Trân xám xịt về nhà.
Trò khôi hài này cũng kết thúc, mọi người lục tục trở về nhà, chỉ còn lại ba nhà có quan hệ tốt với Lục Hướng Noãn.
“Hướng Noãn, chuyện hôm nay em đừng để trong lòng, không thể vì chó cắn em một cái, mà em cắn lại chó được.”
Nghe những lời này của Hồ Ái Hương, Lục Hướng Noãn cười gật đầu.
Những người khác thấy Lục Hướng Noãn không chịu nhiều ảnh hưởng xong, cũng yên tâm về nhà nấu cơm.
“Hoắc Cảnh Xuyên, về nhà.” Lục Hướng Noãn nói xong, xoay người trở về nhà.
Khi Hoắc Cảnh Xuyên xoay người, chỉ trong nháy mắt tiếng đóng cửa vang lên, kết quả giây tiếp theo miệng anh bị chặn kín.
Bùm một tiếng, trong đầu như có pháo hoa nổ tung.
Ngay khi anh chuẩn bị tiếp tục thăm dò, Lục Hướng Noãn đã rời đi.
Ngay sau đó ánh sáng trong mắt Hoắc Cảnh Xuyên dập tắt không ít, Lục Hướng Noãn chú ý tới khác thường của anh, ngay sau đó kiễng chân lén nói nhỏ bên tai anh một câu.
“Thật sao?” Trong mắt Hoắc Cảnh Xuyên đều là kinh ngạc vui mừng.
“Ừm, em đi nấu cơm trước.” Lục Hướng Noãn nói xong thì tiến vào bếp, kết quả bị Hoắc Cảnh Xuyên nóng lòng muốn thể hiện kéo lại: “Vợ à, em vào phòng nghỉ ngơi đi, để anh làm cho.”
“Để em làm đi, nếu anh có rảnh thì lột da rắn giúp em.”
Hoắc Cảnh Xuyên lập tức đồng ý: “Được.”
Lúc này anh nghĩ tới hứa hẹn của vợ, cả người giống như tràn ngập sức mạnh không dùng hết.
Lục Hướng Noãn ở phòng bếp nấu cơm, Hoắc Cảnh Xuyên ở trong sân lột da rắn.
Chỉ một lát sau Hoắc Cảnh Xuyên đã lột xong da rắn, anh cầm da rắn đã lột xong đi tranh công với vợ.
“Vợ à, em định xử lý con rắn này thế nào?”
Lục Hướng Noãn không ngẩng đầu lên nói: “Để ở tủ bát trước, buổi tối làm canh rắn bồi bổ cơ thể cho anh.”
Bên này hòa thuận vui vẻ, bên khu nhà ngang tiếng kêu khóc không ngừng.
Trương Huệ Trân bị đánh chỉ còn một hơi, mà lần này bà Vương không ra tay, chỉ khuyến khích con trai ly hôn với cô ta.
Trương Huệ Trân đâu chịu nguyện ý, dốc hết chút sức lực cuối cùng nắm lấy ống quần Vương Dũng Quân, mở miệng cầu xin.
Trong mắt Vương Dũng Quân là lạnh nhạt:
“Không ly hôn cũng được, ngày mai tôi mua vé cho cô, cô về quê đi, nếu không làm theo lời mẹ nói.”
Thực sự là thấy cô ta thì hết muốn ăn, từ khi sinh con vòng eo thô hơn một nửa, ngay cả chỗ đó cũng lỏng lẻo, không có chút hứng thú nào.
Hơn nữa trên người toàn là bọc mủ, mỗi lần huấn luyện xong anh ta đều không muốn về nhà, vừa vặn nhân cơ hội này đưa cô ta về nông thôn, mắt không thấy tim không phiền.
Hơn nữa Vương Dũng Quân còn muốn tạo quan hệ tốt với Hoắc Cảnh Xuyên, phải biết rằng Hoắc Cảnh Xuyên đang rất nổi tiếng trước mặt đám lãnh đạo, một phó đoàn trưởng sau này khó thăng chức như anh ta không đắc tội nổi.
Vì không ly hôn, cuối cùng Trương Huệ Trân chỉ có thể ép dạ cầu toàn đồng ý với đề nghị của Vương Dũng Quân.
Đợi Hoắc Cảnh Xuyên rời đi, Lục Hướng Noãn bắt đầu thu dọn mấy thứ trong sọt.
Cô về phòng cầm mấy lọ không, sau đó tách mấy cây đuổi muỗi ra bày biện trong sân.
Hi vọng chúng nó có chút tác dụng, cưỡng chế đám muỗi rời đi.
Kế tiếp Lục Hướng Noãn bắt đầu xử lý đống dược liệu trong sọt, trong sách y cổ có ghi lại:
“Sinh địa hoàng, thêm rượu hấp chín phơi chín.”
Nói theo cách thông thường chính là hấp chín lần phơi chín lần, như vậy bào chế ra thục địa hoàng, dược tính có thể phát huy mức độ lớn nhất.
Chẳng qua là hơi phiền phức.
Nhưng Lục Hướng Noãn vừa vặn cần làm ra thục địa hoàng này, cho nên phiền phức tới mấy cũng phải căng da đầu làm.
Cũng may lần trước đào địa hoàng hơi nhiều, bào chế một lần có thể dùng được rất lâu.
Nói làm là làm, vì không chậm trễ buổi tối nấu nước nấu cơm, Lục Hướng Noãn dứ khoát lại nhóm bếp lò trong phòng bếp.
Ngay sau đó cô lấy rượu vàng trên 5 năm rót vào trong địa hoàng quấy đều, rồi bất đầu hấp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận