Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 79: Cắt ngang

Phòng này không có cách âm, có lẽ hai người đã lâu không làm đương nhiên động tĩnh rất lớn.
Lục Hướng Noãn dựa vào đầu giường đọc sách nghe thấy tiếng kêu cao vút của Vương Phượng Kiều, bực bội ném sách sang một bên, lấy nút bịt tai trong không gian che lỗ tai vào, kết quả không có tác dụng gì.
Những lời bẩn thỉu chui hết vào lỗ tai cô như không cần tiền, đồng thời còn kèm theo mấy tiếng kêu rên của Lục Quốc Khánh.
Lục Hướng Noãn thậm chí có thể từ âm thanh phán đoán ra lúc này hai người tiến vào giai đoạn nào, cô trợn trắng mắt với trần nhà.
Rốt cuộc là hai người đói khát cỡ nào mới có thể làm ra loại chuyện như thế, vừa mới ăn cơm xong mọi người còn chưa nghỉ ngơi đã làm vận động, không sợ kích thích quá ngỏm củ tỏi ư.
Càng khỏi phải nói phòng bên còn có Lục Hồng Tinh đang tuổi thanh xuân tràn ngập tò mò, làm cha mẹ hoàn toàn không chú ý ảnh hưởng, không sợ cậu ta vốn đã bị dạy hư rơi vào rãnh mương sao?
Cả nhà này không có một ai bình thường, đương nhiên ngoại trừ cô.
Cô vốn cho rằng một lát sẽ qua, đâu nghĩ tới Lục Quốc Khánh đã sắp 50 tuổi còn có thể kiên trì như vậy, âm thanh ở phòng bên cạnh càng lúc càng to hơn.
Nghe quá ghê tởm, cuối cùng Lục Hướng Noãn không nhịn được đi giày vào đi ra ngoài.
Lục Hướng Noãn trực tiếp đá cánh cửa kia mấy cái, động tĩnh rất to, nhưng lúc này Lục Quốc Khánh đang tên đã lên dây không thể không phát.
Cho dù động tĩnh ngoài cửa to tới mấy, cũng không quấy rầy được ông ta, trái lại khiến ông ta càng thêm hưng phấn.
Mà Vương Phượng Kiều dưới người ông ta nhanh chóng đẩy ông ta dậy nhưng vô dụng, chút sức lực này của bà ta không đủ nhìn đối với Lục Quốc Khánh đang sung sướng.
Cho nên cuối cùng chỉ có thể bị động nằm trên giường.
Mà Lục Hướng Noãn ở ngoài cửa tiện tay nắm lấy ghế dựa, ném mạnh lên cửa:
“Đói khát như vậy cơ à, không thể nhịn một chút được sao? Cứ thích ầm ĩ khiến hàng xóm đến xem hai người làm việc này à? Tiếng kêu to như vậy, không sợ kêu đến phá giọng sao.”
Sau khi nói xong cô lại đá mạnh cửa mấy cái.
Có khả năng lúc trước Lục Quốc Khánh có chút gấp gáp ôm Vương Phượng Kiều lên giường nên không khóa cửa, Lục Hướng Noãn vừa đá vừa đạp như vậy, cánh cửa kia tự động mở ra.
Mà khi Lục Hướng Noãn đá cửa suýt nữa dẫm vào khoảng không, suýt nữa ngã trật eo nhỏ, nhưng mà cô cũng thấy được cảnh tượng trong phòng.
Cho nên cô thành khán giả được xem xuân cung đồ miễn phí, cô liếc mắt nhìn hai người với vẻ ghét bỏ, chỉ cảm thấy đen đủi cay đôi mắt.
Mà Vương Phượng Kiều thì không nghĩ tới Lục Hướng Noãn sẽ xuất hiện vào lúc này, bà ta kinh hãi kêu lên một tiếng, sau đó nhanh chóng kéo chăn che khuất cơ thể mình.
Lục Quốc Khánh cũng bị dọa sợ, nhưng mà cũng giống với Vương Phượng Kiều, hoảng loạn không ngừng tìm đồ che giấu mình.
“Cút đi.” Lục Quốc Khánh nhìn Lục Hướng Noãn quấy rầy hứng thú của ông ta thì không giả vờ nữa, trực tiếp mở miệng mắng.
Con nhóc chết tiệt kia đời này là tới đòi nợ đúng không, phá hỏng chuyện tốt của ông ta, ông ta muốn bóp chết cô.
“Nếu không phải âm thanh của hai người ầm ĩ đến tôi, ông nghĩ là tôi sẽ tới tìm ông à, ghê tởm.” Sau khi nói xong, cô đạp cửa một cái rời đi.
“Lão Lục…” Đợi Lục Hướng Noãn rời đi, Vương Phượng Kiều dựa vào người ông ta khóc to, vậy mà làm việc này bị con nhóc chết tiệt kia thấy được, sau này bà ta sống kiểu gì đây.
“Khóc khóc khóc, cả ngày chỉ biết khóc, nín khóc cho ông đây.” Bây giờ ông ta còn có khổ không nói nên lời, muốn khóc đây.
Vương Phượng Kiều vốn muốn tố khổ, thuận tiện mách lẻo trước mặt ông ta, kết quả bị ông ta rống như vậy, sợ tới mức không dám nói khóc lóc, chỉ có thể cúi đầu bả vai run rẩy.
Mà Lục Quốc Khánh bực bội, hiện giờ ông ta muốn đi chỉnh chết Lục Hướng Noãn.
Tức chết ông ta, sao lại không được nữa.
Lúc này Vương Phượng Kiều cũng nhìn ra được ông ta không thích hợp, không phải là bị con nhóc chết tiệt kia dọa sợ, không được đấy chứ?
Nếu thật sự không được, vậy sau này bà ta không phải là có chồng nhưng như ở góa sao?
Không, không được, bà ta còn trẻ như thế, đang ở độ tuổi hồi xuân, ông ta ngàn vạn lần không thể không được, Vương Phượng Kiều lấy lại tinh thần nhanh chóng giúp đỡ ông ta.
Lục Quốc Khánh cũng không từ chối, dù sao đây là chuyện liên quan tới tôn nghiêm của đàn ông.
Cứ thế Vương Phượng Kiều lăn lộn cả đêm, cuối cùng vẫn kết thúc trong thất bại, chuyện này khiến ông ta tức tới mức ném vỡ cốc nước ở đầu giường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận