Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 921: Lại cứu người

Hai mươi phút sau, đám Lục Hướng Noãn thành công đưa Charles đến bệnh viện.
Bác sĩ ngoại khoa Lưu Bách Kiến vừa nghe miêu tả của Lục Hướng Noãn, lập tức sắp xếp người đưa Charles đi làm kiểm tra.
Kết quả kiểm tra đúng là viêm ruột thừa cấp tính như Lục Hướng Noãn nói, cần lập tức phẫu thuật.
Suy xét đến thân phận của Charles, Lưu Bách Kiến rút kim châm cứu trên người Charles ra, dư lại không phải chuyện của cô.
Phẫu thuật cũng có người chuyên nghiệp, cô không múa rìu qua mắt thợ trước mặt đám đại thần.
Hoa Hòa, từ lúc sáng lập đến giờ vẫn luôn là bệnh viện đứng đầu ở Hoa Quốc, trên đời này không có bệnh khó không chữa được, nếu Hoa Hòa tuyên án bạn không chữa được, vậy chính là thực sự không chữa được.
Đặc biệt là đối với Lục Hướng Noãn bản thân sinh ra để học y mà nói, có ý nghĩa phi phàm.
Năm ấy vừa mới tốt nghiệp, mộng tưởng lớn nhất của cô chính là có thể vào Hoa Hòa làm việc, nhưng mộng tưởng cuối cùng chỉ là mộng tưởng, với bằng cấp của cô căn bản không thể tiến vào bệnh viện Hoa Hòa, cho nên cuối cùng cô chỉ có thể thỏa hiệp với cuộc sống.
Lục Hướng Noãn ngồi trên ghế nghỉ ngơi ở hành lang ngoài phòng phẫu thuật, Hoắc Cảnh Xuyên săn sóc lấy bình nước ấm trong lòng ra đưa cho cô.
Lục Hướng Noãn uống một lát thì dừng, ngay sau đó đưa bình nước ấm lại cho Hoắc Cảnh Xuyên.
“Anh cũng uống một ít đi.”
Cõng người nặng như vậy, còn đi đường xa như thế, có lẽ anh cũng mệt mỏi.
Chuyện hôm nay vất vả cho anh rồi.
“Ừm.” Hoắc Cảnh Xuyên uống hai ngụm chỗ Lục Hướng Noãn mới uống.
Ừm, nước thật ngọt.
William đứng bên cạnh nhìn hai người ngọt ngào với nhau, trong lúc nhất thời trong lòng hơi chua.
Đúng vậy, anh ta thích cô gái phương Đông xinh đẹp trước mặt, lại nói tiếp thì rất khó tin, nhưng William tin tưởng vững chắc cảm nhận của mình không sai.
Giống như là bị thần tình yêu Cupid bắn trúng tên, anh ta muốn dẫn cô về nước Anh sinh sống.
William trong lòng chua xót hỏi Lục Hướng Noãn:
“Cô gái phương Đông xinh đẹp, tôi có thể hỏi một chút cô có quan hệ gì với vị tiên sinh này hay không?”
Lục Hướng Noãn hào phóng thản nhiên giới thiệu với William: “Chồng tôi.”
Tuy Hoắc Cảnh Xuyên không nghe hiểu Lục Hướng Noãn nói gì, nhưng nhìn thấy cô nhìn mình với ngập tràn tình yêu, lúc này trong lòng anh ngọt giống như ăn mật.
Mà anh vốn thẳng lưng càng thêm thẳng tắp, chẳng qua ánh mắt tràn ngập đề phòng nhìn người đàn ông ngoại quốc tóc vàng mắt xanh trước mặt.
Đàn ông hiểu đàn ông nhất, Hoắc Cảnh Xuyên biết người đàn ông này không có ý tốt đối với vợ anh.
Nghĩ tới đây, anh càng thêm không có sắc mặt tốt với anh ta.
William nhìn Lục Hướng Noãn với vẻ không dám tin:
“Ôi trời ơi, cô kết hôn rồi ư? Cô thoạt nhìn trẻ tuổi như vậy, tôi thực sự không tin được đây là sự thật.”
“Ừm, anh ấy là một quân nhân.” Khi Lục Hướng Noãn nói những lời này, trong mắt tràn ngập tự hào.
“Giỏi quá.” William giơ ngón tay cái với Hoắc Cảnh Xuyên, lúc này trong lòng anh ta tình yêu tràn ngập kia biến thành thưởng thức.
Dù sao quân nhân Hoa Quốc, rất giỏi, lần này anh ta thua tâm phục khẩu phục.
Còn Hoắc Cảnh Xuyên sắc mặt vẫn kém như cũ, chỉ khi nhìn Lục Hướng Noãn sắc mặt mới tốt hơn một chút.
Ầm ĩ một lát như vậy Lục Hướng Noãn hơi mệt mỏi, cô giơ tay lên nhìn đồng hồ, phát hiện đã không còn sớm nữa, có lẽ cô và Hoắc Cảnh Xuyên ăn bữa cơm xong thì phải đi đợi xe.
Hơn nữa nơi này không còn cần cô nữa, bác sĩ đều là người tốt nhất, phòng phẫu thuật còn có người chuyên môn trông coi, cho nên cô nói với William một tiếng, sau đó muốn dẫn theo Hoắc Cảnh Xuyên trở về.
Nhưng mà William không chịu để bọn cô rời đi, vì bọn họ còn chưa cảm ơn hai vợ chồng cô.
Không phải Hoa Quốc có câu nói gọi là nhận ơn một giọt, trả ơn một dòng sao, huống chi cô gái phương Đông xinh đẹp này đã cứu mạng Charles.
Nếu Charles xảy ra chuyện, vậy thì bọn họ trở về chắc chắn không thể trốn thoát bị phạt, cho nên bọn họ phải cảm ơn ân cứu mạng của cô thật tốt.
“Không cần, tôi còn có việc.” Lục Hướng Noãn đã sắp đói ngất hiện giờ không nghe lọt được câu nào, trong đầu đều là hai chữ ăn cơm, lại không ăn gì đó chỉ sợ cô sẽ tụt huyết áp mất.
Vì thế không màng đám William khuyên bảo, cô dẫn theo Hoắc Cảnh Xuyên rời đi.
Smith nói: “William, làm sao bây giờ? Cô ấy đi rồi, chúng ta ngay cả tên ân nhân cũng không biết, làm thế nào cảm ơn cô ấy.”
William trấn an: “Đợi Charles phẫu thuật xong, Smith, cậu đừng vội, chúng ta sẽ tìm được cô gái phương Đông xinh đẹp kia thôi, tin tưởng tôi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận