Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 947: Lục Hướng Noãn ra tay

Lục Hướng Noãn thấy người đi xa xong, nói với đám người: “Tôi cần nước ấm, kéo, còn có khăn sạch, tốc độ phải nhanh.”
“Nhà tôi có, tôi đi lấy.”
“Nhà tôi cũng có.”

Trong đầu Lục Hướng Noãn đều là sản phụ nằm trên giường, cho nên không rảnh nghe bọn họ nói chuyện, chỉ bừa hai người bảo bọn họ về nhà lấy đồ xong, cô xoay người đi vào phòng.
Sản phụ bên trong còn cần cô.
Trên người Lục Hướng Noãn có khí chất khiến người ta tin tưởng, nhất là vừa rồi châm cứu liền mạch lưu loát, lại càng khiến bà ba Lâm gia kinh hãi.
Bà ba Lâm gia ôm tâm tư chữa ngựa chết thành ngựa sống thấy Lục Hướng Noãn đi vào, vội vàng tiến tới bên cạnh cô nói:
“Đồng chí, cô xem tôi có thể làm được gì.”
“Lát nữa cho dù bà nhìn thấy gì cũng không được nói, tôi bảo bà làm gì thì làm đó, bà chỉ cần biết tôi là đang cứu cô ấy, không phải hại cô ấy là được.”
Lục Hướng Noãn vốn muốn đuổi bà ấy ra ngoài, dù sao chuyện mình làm nhìn có chút kinh thế hãi tục đối với người ở niên đại hiện giờ.
Nhưng mà nghĩ lại bên cạnh mình còn cần người giúp đỡ, cho nên mới để bà ấy ở lại.
Bà ba Lâm gia vội vàng đồng ý, chẳng qua khi bà ấy thấy Lục Hướng Noãn đang làm gì, bà ấy hơi hối hận.
Dù sao bà ấy làm việc đỡ đẻ cho người ta nhiều năm như thế, đều chưa từng thấy mổ bụng người ta ra.
Như vậy không phải là muốn mạng người ta sao, chẳng qua bụng đã mở ra, bà ấy hối hận cũng vô dụng.
Lục Hướng Noãn lại vội vàng tìm đúng huyệt vị, châm cứu cho Hồng Hạnh, chỉ một lát sau Hồng Hạnh mở mắt ra tỉnh lại.
Cô ấy vội vàng vươn tay sờ bụng mình: “… Đứa bé… Đứa bé của tôi…”
Thần kỳ, đúng là thần kỳ, bà ba Lâm gia ở bên cạnh nhìn đến trợn mắt há miệng.
Nữ đồng chí này nhìn trẻ tuổi, không nghĩ tới thực sự có mấy phần bản lĩnh, không quan tâm gương mặt trắng bệch của Hồng Hạnh, bà ấy vội nói:
“Đứa bé vẫn còn trong bụng, đứa bé không sao, có vị đồng chí này ở đây rồi, Hồng Hạnh, cháu cứ yên tâm đi.”
Vừa nghe thấy thế Hồng Hạnh thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó vội vàng dùng hết sức lực của bản thân tiếp tục sinh con.
Nhưng mà cho dù cô ấy dùng sức kiểu gì, đứa bé trong bụng vẫn kẹt không ra được, cô ấy sốt ruột tới mức khóc ra.
Lục Hướng Noãn châm cứu cô ấy tỉnh lại, không phải nghe tiếng cô ấy khóc.
“Tôi có thể cứu đứa bé trong bụng cô, chẳng qua cần mổ bụng cô ra, cô nguyện ý không?”
Lúc này Hồng Hạnh giống như nắm được cọng rơm cứu mạng, liều mạng gật đầu: “… Chỉ cần đứa bé trong bụng tôi… Có thể sống… Bảo tôi làm gì cũng được hết… Cầu xin cô…”
Còn bà ba Lâm gia thì nghĩ mình lớn tuổi, tai có vấn đề, nghe nhầm, dù sao bà ấy sống cả đời cũng chưa từng nghe người ta nói rạch bụng lấy đứa bé.
Vừa vặn lúc này người bên ngoài đã chuẩn bị đủ đồ Lục Hướng Noãn cần, Lục Hướng Noãn mở cửa cầm đồ đi vào.
Cô đặt kéo vào trong nước nóng bên cạnh, sau đó viện cớ đuổi bà ba Lâm gia đi một lát.
Ở chỗ Hồng Hạnh không nhìn thấy, cô lấy cồn dùng trong y tế trong không gian ra, tiêu độc sạch sẽ.
Thực sự là ở nơi không có điều kiện cũng cần phải sáng tạo điều kiện, sinh sản cần hoàn cảnh vô khuẩn, rõ ràng là nơi này không đạt tiêu chuẩn.
Hồng Hạnh nhìn thấy kéo trong tay Lục Hướng Noãn, tuy sợ hãi nhưng vẫn run rẩy bảo Lục Hướng Noãn đừng để ý tới mình.
Vì không có gây tê cho nên đau đớn vô cùng rõ ràng, Lục Hướng Noãn sợ cô ấy đau đến mức không chịu nổi sẽ cắn lưỡi mình, cho nên trong miệng cô ấy được nhét một chiếc khăn sạch.
Bà ba Lâm gia làm xong việc Lục Hướng Noãn dặn dò thì vội vàng trở về, chẳng qua khi thấy Lục Hướng Noãn đang làm gì bà ấy suýt nữa choáng váng ngất lịm.
“Đồng chí, đây là…”
“Đừng nói gì.”
Lục Hướng Noãn cần tập trung tinh thần, càng đến cuối cùng càng không thể qua loa, trên trán đã bị mồ hôi tẩm ướt, áo sau lưng đã ướt đẫm.
Mà Hồng Hạnh đã đau tới mức hôn mê ngất lịm.
Ánh mắt bà ba Lâm gia nhìn về phía Lục Hướng Noãn lại nhìn về phía Hồng Hạnh, cuối cùng hạ quyết tâm không nói câu nào, lấy khăn trong túi ra lau mồ hôi giúp Lục Hướng Noãn.
Chẳng qua trong lòng bà ấy vẫn luôn cầu xin Bồ Tát phù hộ, phù hộ Hồng Hạnh và đứa bé có thể sống sót.
Vương Đại Đảm chở Hồ Ái Hương cũng trở về, trong tay Hồ Ái Hương là hộp thuốc Lục Hướng Noãn cần.

Bạn cần đăng nhập để bình luận