Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 963: Nửa đại đội tới

Chẳng qua tay nhỏ nắm chặt áo Lục Hướng Noãn, không chịu buông tay.
Hồng Hạnh sợ Lục Hướng Noãn ôm lâu như vậy mệt cô, vì thế nhanh chóng ôm lấy Hổ Tử đã ngủ say.
Lúc này Vương Đại Đảm đứng ra:
“Đồng chí Lục, cô cứu Hồng Hạnh và Hổ Từ, cô chính là ân nhân của đại đội Thanh Sơn chúng tôi, sau này cô cần chúng tôi giúp đỡ chuyện gì, cô cứ việc nói ra, chỉ cần chúng tôi có thể làm được.”
“Các ông đã cảm ơn tôi rồi, không cần làm như vậy.”
Bởi vì khoảng thời gian trước khi cô đi cắt chỉ cho Hồng Hạnh, Ngưu Xuân Hoa vợ của Vương Đại Đảm đã đưa cho cô 10 tệ, coi như là chi phí khám bệnh.
Cô giúp Hồng Hạnh, cũng nhận được tiền, cho nên hai bên không nợ gì nhau.
Nhưng mà ý nghĩ của Lục Hướng Noãn, các đội viên của đại đội Thanh Sơn đều cố chấp không đồng ý.
Nếu Lục Hướng Noãn cứu Hồng Hạnh, vậy thì chính là ân nhân của đại đội bọn họ, bọn họ cảm ơn ân nhân, ở trong mắt bọn họ đều là lẽ đương nhiên.
Lục Hướng Noãn nhìn bọn họ kiên trì như vậy, cũng không biết nên nói gì, chẳng qua cô đặc biệt tò mò, cô giúp một mình Hồng Hạnh, vì sao nửa đại đội đều cảm ơn cô.
Vương Đại Đảm ở bên cạnh nhìn ra được nghi ngờ của Lục Hướng Noãn, nên giải thích nguyên nhân giúp cô.
Nhà chồng Hồng Hạnh có vô số ân tình đối với đại đội Thanh Sơn bọn họ, thời kỳ chiến tranh, ông bà Hồng Hạnh vì bảo vệ người trong đội không bị kẻ địch giết hại, đã dụ kẻ địch rời đi, lúc này mới tranh thủ được hy vọng sống cho người trong đội.
Nếu không đại đội của bọn họ sẽ giống với đại đội bên cạnh, người cả đội đều bị kẻ địch tàn sát, không chừa lại một ai.
Chẳng qua ông bà của Hồng Hạnh chết dưới dao của kẻ địch, bị đâm đến trên người không có một chỗ lành lặn.
Lại đến sau này cha mẹ chồng của Hồng Hạnh vì cứu tài sản trong đội, cũng chết ở dưới ngọn lửa lớn.
Ngay cả người chồng mới kết hôn không được bao lâu của Hồng Hạnh cũng chôn vùi trong ngọn lửa đó.
Cả nhà có tổng cộng 6 người, có 5 người đều chết vì đại đội Thanh Sơn bọn họ, các đội viên tràn ngập áy náy nên nên bù đắp áy náy trong lòng lên người Hồng Hạnh và đứa bé của cô ấy.
Đây cũng chính là nguyên nhân Hồng Hạnh tới đây cảm ơn Lục Hướng Noãn, ngoại trừ người sinh bệnh hay người già nằm trên giường không thể nhúc nhích cùng với đứa bé nghịch ngợm gây sự ra, người cả đại đội Thanh Sơn đều tới.
Thậm chí bọn họ gánh đồ tới, đều là đồ ăn ngon nhà bọn họ luyến tiếc ăn.
Bọn họ dùng phương thức này báo đáp ân tình của nhà chồng Hồng Hạnh đối với bọn họ.
Đám Lưu Quốc Diệu nghe Vương Đại Đảm nói như vậy, lập tức ánh mắt sùng bái nhìn Hồng Hạnh.
Mà Lục Hướng Noãn trong lòng cũng có xúc động, ánh mắt nhìn về phía Hồng Hạnh thay đổi, đồng thời trong lòng lại cảm thấy may mắn từ trước tới nay cô không thích xen vào việc của người khác, ngày ấy lại mạo hiểm cứu Hồng Hạnh.
Vương Đại Đảm biết Lục Hướng Noãn còn có việc, sợ quấy rầy cô cho nên nói chuyện một lát thì đặt đồ xuống dẫn theo các đội viên trở về.
Nhiều đồ như vậy Lục Hướng Noãn nhìn mà choáng váng, đặc biệt là dưa hấu, ít nhất phải mười mấy quả, có giá trị không ít tiền.
Nhìn quần áo trên người các đội viên của đại đội Thanh Sơn đều là mụn vá, cái mũi của Lục Hướng Noãn chua xót, vội vàng bảo bọn họ mang về.
Đương nhiên là các đội viên của đại đội Thanh Sơn không đồng ý, bọn họ mang mấy thứ này tới chính là cảm ơn Lục Hướng Noãn, đâu có đạo lý mang về.
Cho nên không đợi Lục Hướng Noãn mở miệng, cả đám bọn họ đều chạy mất.
Vương Đại Đảm là người đi cuối cùng nói với Lục Hướng Noãn:
“Đồng chí Lục, cô đừng ngượng ngùng, người nên ngượng ngùng là chúng tôi, mấy thứ này cô đừng ghét bỏ.”
Lục Hướng Noãn không có ý ghét bỏ gì, thậm chí còn có chút…
Cảm động…
Không biết là vì sao.
Nhưng mà nếu Vương Đại Đảm đã nói tới mức độ này, Lục Hướng Noãn chỉ có thể nhận lấy đồ, nhưng mà cô tính toán qua một thời gian nữa sẽ tìm kiếm thứ tốt, đưa qua cho Hồng Hạnh.
Sau khi tiễn Vương Đại Đảm rời đi, Lục Hướng Noãn chia dưa hấu trong nhà, nhiều như vậy mình cô ăn không hết.
Lục Hướng Noãn để lại hai quả, lại chia cho nhà Hồ Ái Hương và Trình Hiểu Yến mỗi nhà hai quả, dư lại đều để Vương Chí Cường mang tới trong đội, chia cho đám binh sĩ dưới tay Hoắc Cảnh Xuyên.
Lúc trước bọn họ đã giúp đỡ không ít.

Bạn cần đăng nhập để bình luận