Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 818: Chảy máu

Lục Hướng Noãn lạnh lùng nhìn lướt qua Trương Huệ Trân, không chút để ý nói: “Thì sao?”
Trương Huệ Trân hiểu nhầm Lục Hướng Noãn đã sợ, nhanh chóng mở miệng nói ra điều kiện:
“Để tôi đánh lại, đánh tới lúc con trai tôi vui mới được, còn đưa hết dâu tây dại trong sọt của cô cho con trai tôi ăn.”
Lục Hướng Noãn cảm thấy mình như nghe được truyện cười, ngoại trừ Dương Thiên Chân, đây là người thứ hai mặt dày vô liêm sỉ mà cô gặp được:
“Có người từng nói với cô một câu hay không?”
Trương Huệ Trân nói: “Nói gì?”
“Trông thì xấu, nhưng nghĩ thì hay quá.” Tục ngữ nói rồng sinh rồng phượng sinh phượng, chuột sinh con ra biết đào động.
Có người làm mẹ như cô ta, chẳng trách Vương Cẩu Thặng có thể bị dạy hư như thế.
Đứa bé mở miệng nói đầy lời thô tục chọc người ta bực bội, loại người này không có phụ huynh giáo dục, sau này ra xã hội sẽ có người giáo dục thay cô ta.
Lời nói của Lục Hướng Noãn lập tức chọc cười mọi người, Trương Huệ Trân trông không xấu sao, xương gò má cao, mũi sụp, mắt nhỏ, môi dày, còn mặt đầy rỗ.
Nhưng mà người ở khu người nhà, từ trước tới nay đều không lấy diện mạo của cô ta ra công kích.
“Tiểu tiện nhân, hôm nay tôi phải liều mạng với cô.” Trương Huệ Trân tức tới mức trên trán nổi đầy gân xanh.
Trông khó coi chuyện này Trương Huệ Trân biết, cho nên cho tới nay cô ta rất không thích những người phụ nữ trông xinh đẹp, ví dụ như Lục Hướng Noãn trước mặt.
Hiện giờ thù mới hận cũ cùng nhau tính, Trương Huệ Trân nhìn lướt qua bốn phía, phát hiện không có công cụ trong tay, cuối cùng dứt khoát cởi giày ra nhào về phía Lục Hướng Noãn.
Trình Hiểu Yến thấy giày kia sắp đánh lên, vội vàng chắn trước mặt Trình Hiểu Yến, chắn giúp cô một giày, cánh tay lập tức bị đánh đỏ.
Lục Hướng Noãn nhanh chóng kéo Trình Hiểu Yến chắn trước người mình ra sau che chở.
Mà Vương Ái Dân nhìn thấy người phụ nữ xấu xa bắt nạt dì xinh đẹp, còn đánh mẹ mình, bước chân ngắn nhỏ chạy tới trước mặt Trương Huệ Trân, ôm chặt lấy đùi cô ta sau đó há to miệng, dùng sức cắn lên.
Trương Huệ Trân đau tới mức nhấc chân hất Vương Ái Dân ra xa, miệng còn không ngừng mắng:
“Thằng nhãi ranh này, đợi lát nữa tao lại thu thập mày.”
Vương Ái Dân bị hất ra đầu va vào rào chắn, sau đó hôn mê bất tỉnh.
“Máu, chảy máu, Hiểu Yến, con trai cô chảy máu, cô mau tới đây.” Cao Bảo Trân kinh hãi kêu lên.
Trình Hiểu Yến nghe thấy thế nhanh chóng chạy tới bên cạnh Vương Ái Dân, khi thấy máu đầy trên đất gương mặt tái nhợt, cơ thể lung lay sắp đổ.
Cô ấy vội bế Vương Ái Dân lên: “Ái Dân, con tỉnh lại đi, con đừng dọa mẹ. Ái Dân, con nghe thấy mẹ nói chuyện không.”
Chẳng qua Vương Ái Dân đã ngất xỉu đâu nghe thấy được, Trình Hiểu Yến khóc lóc càng thảm thiết.
Lúc này trong lòng mọi người xung quanh cũng không chịu nổi.
Trương Huệ Trân nhìn thấy Vương Ái Dân như vậy trong lòng hoảng hốt, nhưng vẫn cố phủi sạch quan hệ:
“Chuyện này không liên quan tới tôi, nếu không phải thằng nhãi này cắn tôi, tôi đã không đá nó, không liên quan tới tôi, là nó tự tìm.”
“Đúng vậy, đúng là nó tự tìm.” Trương Huệ Trân sợ bọn họ không tin, lại nhấn mạnh thêm một câu.
Mọi người không nghĩ tới Trương Huệ Trân sẽ không biết xấu hổ như vậy, trong lúc nhất thời tức cũng không biết nói gì mới tốt.
“Nếu Ái Dân xảy ra chuyện, tôi không tha cho cô.” Lục Hướng Noãn nói với Trương Huệ Trân xong, thì nhanh chóng ôm Vương Ái Dân trong lòng Trình Hiểu Yến.
“Chị dâu, hiện giờ không có nhiều thời gian như vậy, chị đi theo em.” Lục Hướng Noãn nói xong thì ôm Vương Ái Dân chạy đi.
Mà Trình Hiểu Yến thì được Cao Bảo Trân đỡ, nhanh chóng đuổi theo.
Những người khác có chút lo lắng cho vết thương của Vương Ái Dân, cho nên không yên tâm đi theo, chẳng qua trước khi rời đi, nhìn thấy Trương Huệ Trân vẫn không biết hối cải thì lắc đầu.
Cứ kiêu ngạo đi, xem cô ta có thể hống hách được tới khi nào, xem đoàn trưởng Vương Dũng Quân kia có lăn lộn cô ta hay không.
Chuyện hôm nay thấy máu, chắc chắn sẽ ầm ĩ lớn.
Còn Trương Huệ Trân tuy mạnh miệng nói chuyện không liên quan tới cô ta, nhưng cơ thể lại thành thật, khi mọi người rời đi cô ta vội ôm con trai xám xịt về nhà.
Bởi vì cô ta sợ Vương Ái Dân chết đi.
Lục Hướng Noãn lo lắng Hoắc Cảnh Xuyên huấn luyện hay làm nhiệm vụ bị thương, cho nên trong nhà có hộp thuốc nhỏ, bên trong đều là thuốc thường dùng còn có kim dùng để khâu vết thương, băng gạc…
Tóm lại giống như hộp bách bảo, cần thứ gì cũng có.
Lục Hướng Noãn đặt Vương Ái Dân trong lòng lên giường, sau đó đến quầy lấy hộp thuốc nhỏ của cô tới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận