Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 795: Hỏi cái gì, cứ quyết định như vậy đi

Hồ Ái Hương vừa nói như vậy, mấy người phụ nữ bên cạnh hâm mộ muốn chết, bởi vì chồng bọn họ cũng là cấp dưới của Lưu Quốc Diệu.
Bọn họ cũng muốn tạo quan hệ tốt với Hồ Ái Hương, nhưng thái độ của Hồ Ái Hương đối với bọn họ không thể nói là lạnh nhạt, nhưng cũng không nhiệt tình.
Ít nhất không giống như hôm nay, trực tiếp mời bọn họ đến nhà ăn cơm.
Lục Hướng Noãn thấy cô ấy nói như vậy, đoán được đại khái Hoắc Cảnh Xuyên có quan hệ không tệ lắm với bọn họ, nhưng không dám dễ dàng đồng ý, chủ yếu là sợ mang tới phiền phức cho Hoắc Cảnh Xuyên:
“Chị dâu, lát nữa xuống xe em hỏi anh ấy đã.”
“Hỏi cái gì, cứ quyết định như vậy đi.”
Hồ Ái Hương tự quyết định, hiện giờ cô ấy cảm thấy may mắn vì hôm nay ra ngoài có mang theo phiếu thịt.
Nếu không mời khách, trong nhà không có chút thịt nào thì đúng là mất mặt.
Xe lảo đảo lắc lư cuối cùng cũng tới huyện thành, xe dừng lại, mọi người đều nhanh chóng xuống xe vội vã chạy tới hợp tác xã mua bán.
“Cảnh Xuyên, hôm nay dẫn theo vợ em đến nhà chị ăn cơm, chị còn có việc nên đi trước.” Vừa dứt lời, Hồ Ái Hương đã chạy không thấy bóng dáng.
Sợ chậm một chút không đoạt được vải bị lỗi kia.
Đám người đi rồi, Lục Hướng Noãn nói chuyện ở trên xe cho Hoắc Cảnh Xuyên nghe:
“Tối nay có đi không?”
Hoắc Cảnh Xuyên nói: “Nếu chị dâu đã nói vậy thì đi đi, lát nữa chúng ta mua ít đồ, khi ăn cơm mang qua là được. Chuyện của hai chúng ta, ít nhiều gì cũng nhờ sư trưởng Lưu.”
Lục Hướng Noãn nghe anh nói như vậy thì không nói gì nữa, ngay sau đó hai người đi thẳng tới chợ đen, mua 10 cân gạo, 20 cân bột mì.
Còn ngũ cốc, Hoắc Cảnh Xuyên ngăn cản Lục Hướng Noãn không cho mua, hiện giờ anh có điều kiện có thể khiến cô sống cuộc sống tốt đẹp.

Sau khi mua lương thực xong, Hoắc Cảnh Xuyên và Lục Hướng Noãn lại đến xưởng chế biến thịt mua 1 cân thịt heo và một miếng thịt mỡ.
Thịt mỡ dùng để làm mỡ heo, thời buổi này ăn mỡ heo nhiều.
Còn tóp mỡ, Lục Hướng Noãn quyết định thêm cải thảo, làm bánh bao nhân cải thảo tóp mỡ, chủ yếu là không lãng phí.
Bởi vì hôm nay phải đến nhà Hồ Ái Hương làm khách, cho nên Hoắc Cảnh Xuyên và Lục Hướng Noãn mua đồ cần thiết xong, thì đi thẳng đến hợp tác xã mua bán.
Cũng là vận may của Lục Hướng Noãn tốt, mua được sản phẩm mới hôm nay của hợp tác xã mua bán – bánh Quế Hoa.
Trắng trẻo mập mạp, nhìn có vẻ rất khả quan, cộng thêm mùi hương lan ra bốn phía, chỉ ngửi thôi là biết chắc chắn ăn ngon.
Bánh Quế Hoa không rẻ, nửa cân 1.2 tệ, còn cần phiếu điểm tâm, nhưng mà nguyên liệu làm món này là bún gạo, hoa quế và đường, trọng điểm là hiện giờ không phải mùa hoa quế.
Lục Hướng Noãn mua 1 cân, bảo người bán chia làm hai túi, một túi giữ lại ăn, túi khác khi làm khách thì mang qua.
Trừ chuyện này Lục Hướng Noãn còn mua một hộp đào vàng, một chiếc bánh hạch đào, còn tốn 8 tệ mua cho Lưu Quốc Diệu một chai rượu Mao Đài.
Mua xong mấy thứ này, Hoắc Cảnh Xuyên dẫn theo Lục Hướng Noãn đến Tiệm Cơm Quốc Doanh mỗi người ăn một bát mì mới trở về xe.
“Hướng Noãn, sao hai em mua nhiều đồ như vậy.” Trình Hiểu Yến nhìn thấy trong tay Lục Hướng Noãn có túi lớn túi nhỏ, vội vàng chạy tới xách giúp.
Những người khác đều xoay người nhìn đồ trong tay Lục Hướng Noãn.
“Lúc này vừa mới tới đã mua nhiều đồ như vậy, vừa nhìn là biết không biết cách sống. Hóa ra là đoàn trưởng Hoắc cưới phải đồ phá của, sau này đoàn trưởng Hoắc phải phát sầu rồi.” Phí Minh Quyên âm dương quái khí nói, chửng qua trong mắt hiện lên chút ghen tị.
Tuy giọng nói rất nhỏ nhưng Lục Hướng Noãn vẫn nghe thấy, vẻ mặt cô không chút biểu cảm đảo qua Phí Minh Quyên một cái:
“Vừa mới tới đây trong nhà không có thứ gì, nên muốn lần này ra ngoài nhân lúc Cảnh Xuyên ở đây, nên mua nhiều một chút, sau này đi không tiện lắm.”
Chỗ có phụ nữ thì có chiến tranh, dưới cái nhìn của Lục Hướng Noãn không giả chút nào.
Mà Trình Hiểu Yến cũng nghe thấy rõ câu nói vừa rồi của Phí Minh Quyên, trong lòng thầm than đúng là loại kiến thức hạn hẹp, không biết sao phó đoàn trưởng Lữ mắt mù cưới cô ta về nhà, chẳng trách chức vị vẫn luôn không thăng lên.
Nhưng mà Trình Hiểu Yến vẫn không quên nói chuyện giúp Lục Hướng Noãn:
“Nói cũng phải, hiện giờ lão Hoắc nhà em là người rất nổi tiếng trước mặt lãnh đạo, khoảng thời gian trước vừa mới hoàn thành một nhiệm vụ lớn, có lẽ sau này sẽ bận lắm.
Không thể so được với một số người, làm nhiều năm như vậy vẫn chỉ là phó, làm chuyện gì cũng không được, luồn cúi thì số một.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận