Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 761: Ôn tập tri thức

Hoắc Cảnh Xuyên đi tới trước thớt, đoạt chày cán bột trong tay Vương Quế Anh, sau đó tay chân lanh lẹ cán bột mì.
Vương Quế Anh nói: “Con không ngoan ngoãn ở yên trong phòng với vợ con, con tới đây làm gì.”
Nhưng Hoắc Cảnh Xuyên không nói chuyện, chuyên tâm cán bột.
Có lẽ là lực tay của người đàn ông mạnh, vừa rồi cục bột còn chưa bằng bàn tay lúc này đã cán phẳng to cỡ mặt người.
Mà Vương Quế Anh thấy anh không nói lời nào, cảm thấy không thú vị nên về phòng pha cốc nước đường đỏ cho Lục Hướng Noãn, rồi tới phòng bếp nấu.
Lúc này Hoắc Cảnh Xuyên đã cán mì xong, Vương Quế Anh thấy thế nhanh chóng đuổi anh đến chỗ vợ mình.
Con dâu gả tới đây ngày đầu tiên, chắc chắn không quen lắm, lúc trước Vương Quế Anh cũng như vậy.
Lần này Hoắc Cảnh Xuyên không từ chối, rửa sạch sẽ bột mì trên tay sau đó về phòng.
Lục Hướng Noãn thích ăn đồ ngọt không giả, nhưng cô không thích uống nước đường đỏ ngọt như thế, luôn cảm thấy hơi ngấy.
Nhưng thời buổi này đường đỏ là thứ hiếm, Lục Hướng Noãn không nỡ đổ đi, hơn nữa đây là tâm ý của Vương Quế Anh.
Cho nên cốc nước đường đỏ Vương Quế Anh bưng tới, cuối cùng đều vào bụng Hoắc Cảnh Xuyên.
Uống nước xong Hoắc Cảnh Xuyên cũng không nhàn rỗi, xoay người thay hết chăn ga trên giường đất.
Ngày hôm qua hai người hoang đường cả đêm, đã làm bẩn ga trải giường, còn có vết máu nhỏ.
Đương nhiên là Hoắc Cảnh Xuyên biết nó đại biểu cho cái gì, nó đại biểu cho bắt đầu từ ngày hôm qua, Lục Hướng Noãn đã thành vợ của Hoắc Cảnh Xuyên anh.
Cho tới bây giờ Hoắc Cảnh Xuyên vẫn cảm thấy mình như đang nằm mơ, có chút không dám tin mình thật sự cưới cô gái mình tâm tâm niệm niệm về nhà.
Nhưng mà anh sẽ không để Lục Hướng Noãn hối hận vì gả cho anh.
Lục Hướng Noãn nhìn ga trải giường ném xuống đất, gương mặt đỏ bừng lên, giống y như quả anh đào chín mọng.
Trong đầu đều là hình ảnh Hoắc Cảnh Xuyên quấn lấy cô làm chuyện xấu hổ, các loại tư thế, anh đều bắt cô làm một lần.
Có thể nói tối hôm qua cô phát hiện quyển sách nhỏ dưới gối đầu của Hoắc Cảnh Xuyên, cô bị Hoắc Cảnh Xuyên cứng rắn kéo thực tiễn hơn nửa.
Cho dù cô xin tha thế nào cũng không có tác dụng, Hoắc Cảnh Xuyên vẫn làm chuyện đó không biết mệt mỏi.
Giống như là bị nghiện.
Lục Hướng Noãn chỉ nhớ rõ cuối cùng thể lực chống đỡ hết nổi, là bị làm…
Đến ngất đi.
“Anh đừng động vào, để em tự giặt.” Lục Hướng Noãn dùng ngón tay chỉ ga trải giường vỏ chăn trên đất.
“Tối hôm qua em mệt mỏi quá rồi, phải nghỉ ngơi thật tốt, quần áo bẩn này để anh giặt cho.” Hoắc Cảnh Xuyên không hề nghĩ ngợi từ chối.
Buổi sáng khi anh vừa rời giường đã giặt sạch quần áo bẩn của hai người, chẳng qua lần này lại giặt đồ lót của vợ, khó có được một lần không chảy máu mũi.
Vốn định lấy vỏ chăn ga giường giặt sạch luôn, nhưng mà Lục Hướng Noãn đang ngủ say, cho nên Hoắc Cảnh Xuyên không thể lấy ra giặt.
Khi Lục Hướng Noãn còn định nói gì đó, Vương Quế Anh đã nấu cơm xong, lúc này đang đứng ở cửa gọi hai bọn họ ăn cơm.
“Mẹ, con và Hướng Noãn sẽ ra ngay.”
“Vậy hai đứa nhanh lên.” Vương Quế Anh nói xong thì rời đi.
Hoắc Cảnh Xuyên hạ giọng, nhỏ giọng nói:
“Nếu em ngượng ngùng mà nói, vậy tối hôm nay chúng ta lại ôn tập kiến thức trong sách, vừa vặn anh có một số vấn đề không hiểu, cần thỉnh giáo em một chút.”
“Cút sang một bên.” Lục Hướng Noãn nói xong, thì nổi giận đùng đùng đi ra ngoài ăn cơm.
Lần này cô thật sự mở mang kiến thức, lần đầu tiên thấy có một người đàn ông có thể nói chuyện giường chiếu tươi mát thoát tục như vậy.
Không phải muốn ôn tập sao?
Vậy cô phải ôn tập thật tốt cho anh.
Cho nên vào buổi tối, không biết Lục Hướng Noãn lấy đâu ra một sợi dây thừng, vừa dỗ Hoắc Cảnh Xuyên vừa dùng dây thừng trói chặt lại anh.
Hoắc Cảnh Xuyên sa vào trong ôn nhu hương đương nhiên không kịp phản ứng, đợi khi anh tỉnh táo lại, cả người anh đều bị Lục Hướng Noãn trói chặt, không thể nhúc nhích.
“Vợ à, em muốn làm gì?” Ánh mắt Hoắc Cảnh Xuyên sủng nịch nhìn Lục Hướng Noãn trước mặt.
“Không làm gì, ngủ, tối nay anh cứ ngủ như vậy đi, đợi sáng ngày mai em sẽ cởi ra giúp anh.”
“Em chắc chắn không?” Lúc này ánh mắt của Hoắc Cảnh Xuyên nhìn về phía Lục Hướng Noãn đã có thêm mấy phần nguy hiểm.
Chẳng qua hiện giờ Lục Hướng Noãn còn chưa phát hiện ra nguy hiểm đang tới gần cô, đợi cô nói xong thì xoay người quay lưng về phía Hoắc Cảnh Xuyên ngủ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận