Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 821: Hai người tố cáo

Hoắc Cảnh Xuyên nhìn về phía Lưu Quốc Diệu:
“Sư trưởng, những lời vừa rồi anh cũng đã nghe thấy rõ, tôi không đổ oan cho đứa bé. Vợ tôi ngàn dặm xa xôi tới đây tùy quân, vốn sống khổ cực, hiện giờ vô duyên vô cớ bị mắng, đổi lại là người nào cũng không chịu nổi.
Huống hồ đứa bé bốn năm tuổi có thể nói ra những lời như vậy, có lẽ là có người dậy. Như vậy hai vợ chồng Vương Dũng Quân đã nhục mạ vợ tôi sau lưng không ít lần, mong anh đòi lại công bằng cho chúng tôi.”
Hoắc Cảnh Xuyên nói xong, ánh mắt lập tức nhìn hai vợ chồng Vương Dũng Quân.
Vương Dũng Quân thấy Hoắc Cảnh Xuyên chụp mũ như vậy cho mình, trong lòng hoảng hốt, nhanh chóng biện giải thay mình:
“Sư trưởng, chúng tôi không có, đoàn trưởng Hoắc bôi nhọ người ta.”
Sợ giải thích chậm, anh ta sẽ phải cút về nông thôn trồng trọt.
Phá hư đoàn kết của người nhà, tội danh này anh ta không gánh nổi.
Còn Trương Huệ Trân tuy ngang ngược, nhưng ở trước mặt sư trưởng Lưu Quốc Diệu, cũng sợ muốn chết, bởi vì chức vụ của Lưu Quốc Diệu cao hơn chồng cô ta.
Có câu thành ngữ dùng trên người Trương Huệ Trân vô cùng thích hợp, đó chính là bắt nạt kẻ yếu, nhưng mà Hoắc Cảnh Xuyên bôi nhọ hai bọn họ như vậy, cô ta vẫn căng da đầu nói:
“Nếu vợ của đoàn trưởng Hoắc không đánh Cẩu Thặng nhà tôi, Cẩu Thặng sẽ không mắng cô ta. Cho nên không liên quan tới Cẩu Thặng nhà tôi, đều là cô ta… Tự tìm.”
Nói đến cuối cùng Trương Huệ Trân không tự tin nổi, bởi vì ánh mắt của Hoắc Cảnh Xuyên nhìn về phía cô ta như có thể giết người, cô ta sợ tới mức cả người run rẩy.
Hoắc Cảnh Xuyên nói: “Vậy sao? Có cần tôi tìm người tới, kể lại mọi chuyện lúc đó hay không.”
“Chuyện này… Chuyện này…” Trương Huệ Trân sợ hãi, không biết nên nói gì mới tốt.
Vương Dũng Quân ở bên cạnh nhìn người phụ nữ kéo chân sau mình, tức điên lên.
Chuyện đến nước này Lưu Quốc Diệu còn gì không rõ, khi anh ta định mở miệng nói chuyện, bị Vương Chí Cường đoạt trước.
“Sư trưởng, anh cũng phải đòi lại công bằng cho tôi. Đầu của con trai tôi bị Trương Huệ Trân làm rách, nếu không có em dâu Hướng Noãn, có lẽ mạng của con trai tôi đã không giữ nổi.”
Trương Huệ Trân vừa nghe anh ta nhắc tới chuyện này, thì tràn ngập tinh thần:
“Đó là do nó cắn tôi, tôi đau quá không chịu nổi mới đá nó ra, ai biết sẽ đập trúng đầu. Sư trưởng, chuyện này không liên quan tới tôi.”
Cuối cùng Lưu Quốc Diệu đâm một nhát nói: “Vì sao thằng bé cắn cô?”
Trương Huệ Trân thành người câm, ở trước mặt Hoắc Cảnh Xuyên cô ta không dám nói ra, sợ Hoắc Cảnh Xuyên ném cô ta ra ngoài, dù sao vị này chính là sát thần.
Lưu Quốc Diệu lại quay đầu hỏi Vương Dũng Quân: “Đoàn trưởng Vương, cậu còn gì muốn nói không? Nếu không đúng sự thật, thì nói nghe xem.”
Vương Dũng Quân nắm chặt tay: “Đoàn trưởng, đều là vợ tôi không hiểu chuyện, tôi thay cô ấy xin lỗi đoàn trưởng Hoắc và chỉ đạo viên Vương.”
Dựa vào cái gì bọn họ phải xin lỗi, bọn họ không làm sai.
Trương Huệ Trân không muốn, nhưng mà khi thấy ánh mắt ăn thịt người của chồng, cô ta lập tức nuốt những lời định nói vào.
“Không chấp nhận.”
Hoắc Cảnh Xuyên và Vương Chí Cường trăm miệng một lời, mà Vương Dũng Quân không nghĩ tới bọn họ sẽ không nể tình chiến hữu như vậy, gương mặt lập tức thay đổi.
Đen giống y như đáy nồi.
Vương Dũng Quân kìm nén lửa giận nói: “Vậy hai người muốn thế nào?”
Hoắc Cảnh Xuyên và Vương Chí Cường liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó Hoắc Cảnh Xuyên chậm rãi nói:
“Con mất dạy, lỗi tại cha. Ngày mai ở trước mặt mọi người, anh và Trương Huệ Trân xin lỗi vợ tôi.”
“Cậu muốn làm như vậy thật sao?”
Hoắc Cảnh Xuyên gật đầu: “Ừm.”
Ai bảo vợ anh chịu ấm ức, anh sẽ khiến người đó sống không tốt.
Yêu cầu của Vương Chí Cường giống với Hoắc Cảnh Xuyên, nếu không đồng ý, vậy thì để anh ta đánh vỡ đầu Vương Cẩu Thặng.
Trương Huệ Trân nghe Vương Chí Cường muốn đánh vỡ đầu con trai cô ta, tình cảm chiến thắng lý trí, lập tức nổi bão, mắng Vương Chí Cường máu chó phun đầy đầu trước mặt bao người.
Ngay cả Vương Dũng Quân cũng không kịp ngăn cản.
Cô ta mắng sướng, nhưng xem nhẹ sắc mặt mọi người ở đây đều âm trầm, ánh mắt còn lạnh lẽo.
Mắng xong Trương Huệ Trân còn chưa hết giận, nhổ nước bọt với Vương Chí Cường.
Lúc này bầu không khí hoàn toàn yên tĩnh, Vương Dũng Quân càng nhấc chân đá bay cô ta ngã xuống đất.
Nhưng mà đã muộn, Lưu Quốc Diệu đã nổi giận.
Kết quả xử lý cuối cùng chính là dựa theo lời Hoắc Cảnh Xuyên nói, hai vợ chồng Vương Dũng Quân xin lỗi Lục Hướng Noãn và Vương Ái Dân trước mặt mọi người trong đại viện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận