Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 788: Oan gia gặp mặt

Như vậy anh ta không nhận cũng phải nhận, dù sao cô ta không muốn trở về sống cuộc sống như trước.
“Đoàn trưởng Hoắc, anh đã trở về.” Lưu Học Kim nói là nói với Hoắc Cảnh Xuyên, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía Lục Hướng Noãn.
Chẳng qua anh ta không dám nhìn nhiều, chỉ nhìn hai cái rồi rời mắt, nhưng mà trong lòng vẫn luôn kêu sợ hãi.
Chị dâu quá đẹp, là cô gái đẹp nhất anh ta từng thấy.
“Ừm, đón người xong chưa?”
“Đã đón ạ, đang đợi bên xe.” Lưu Học Kim nói xong, lại lén liếc Lục Hướng Noãn một cái.
Lục Hướng Noãn đã nhận ra, chẳng qua cô không nói gì, bởi vì ánh mắt là ánh mắt có ý tốt, hơn nữa anh ta còn là con em quân đội nhân dân bảo vệ quốc gia.
Lục Hướng Noãn vô cùng tôn kính.
“Đây là Lục Hướng Noãn, vợ tôi.” Hoắc Cảnh Xuyên hơi khoe khoang giới thiệu cho Lưu Học Kim.
Lời nói của Lưu Học Kim hơi lắp bắp:
“Chào… Chào chị dâu, em là… Binh sĩ dưới trướng đoàn trưởng Hoắc, chị gọi em là Tiểu Lưu được rồi, sau này có chuyện gì… Cứ việc tới tìm em.”
“Chào cậu.”
Lưu Học Kim nghe thấy Lục Hướng Noãn chào hỏi mình, gương mặt lập tức đỏ bừng như mông khỉ, tay cũng không biết nên để đâu.
“Sao cô lại ở đây?” Quách Phương nhìn người trước mặt là người phụ nữ âm hồn bất tán, trong lòng tràn ngập phẫn nộ.
Lục Hướng Noãn cũng không nghĩ tới sẽ gặp oan gia ở đây, thực sự khiến cô có chút kinh ngạc, nhưng mà miệng vẫn phát huy trước sau như một:
“Liên quan cái rắm gì tới cô.”
Vương Chí Cường không nghĩ tới Lục Hướng Noãn nhìn có vẻ dịu dàng lại mở miệng nói lời thô tục như vậy, không nhịn được bật cười.
Hóa ra lão Hoắc tìm là ớt cay nhỏ, không tệ không tệ.
Đương nhiên là Quách Phương biết mình không nói lại được Lục Hướng Noãn, cho nên lập tức nhờ người khác giúp đỡ, tiến lên kéo tay Lưu Học Kim:
“Ở trên xe cô ta đã bắt nạt em, không nghĩ tới xuống xe cô ta vẫn còn bắt nạt em. Anh, anh phải đòi lại công bằng giúp em.”
Lưu Học Kim nghe cô ta nói như vậy trực tiếp há hốc miệng, nghĩ thầm người phụ nữ này có bệnh đúng không, nhưng vẫn không quên nhanh chóng hất tay cô ta ra.
Nhìn mọi người nhìn anh ta với ánh mắt vô cùng phức tạp, Lưu Học Kim nhanh chóng giải thích:
“Em không có quan hệ gì với cô ta, thật đó.”
Trong giọng nói của anh ta còn có chút nức nở.
Kết quả Lưu Học Kim vừa dứt lời, bên kia Quách Phương nhìn anh ta như nhìn kẻ phụ bạc:
“Mẹ anh bảo em tới tìm anh đăng ký.”
Lúc này, Vương Chí Cường vừa nghe là biết cô ta nhận nhầm người, nhanh chóng thu hồi ánh mắt trêu ghẹo:
“Cô nhận nhầm người rồi, cậu ấy không phải Hứa Đạt Nhạc mà cô muốn tìm, cậu ấy là Lưu Học Kim.”
“Tôi thật sự không phải Hứa Đạt Nhạc.” Lưu Học Kim vội vàng biện giải vì mình, tên đáng chết kia, hôm nay sắp hại chết anh ta, sớm biết hôm nay sẽ như vậy, nói gì anh ta cũng không tới.
Lúc này, Hứa Đạt Nhạc đang bận rộn huấn luyện hắt xì một cái.
Quách Phương nghe thấy thế vẻ mặt lúng túng, nghiến răng nói: “Vậy anh ấy đâu?”
“Cậu ấy có việc, không tới.”
Lúc này Quách Phương hoàn toàn tắt lửa, trước khi thấy Hứa Đạt Nhạc chân chính, cô ta lựa chọn chịu đựng.
Quách Phương lên xe xong, Vương Chí Cường mở miệng: “Xảy ra chuyện gì thế? Có khúc mắc à!”
“Ở trên xe cô ta bắt nạt vợ tôi.” Hoắc Cảnh Xuyên lạnh giọng nói, nhưng mà lần tới anh sẽ thêm huấn luyện cho Hứa Đạt Nhạc.
Vương Chí Cường nghe xong khóe miệng co giật, vừa rồi em dâu đáp trả như vậy, hình như không chịu bắt nạt.
Nhưng anh ta và lão Hoắc là cộng sự nhiều năm, cũng biết lão Hoắc sẽ không nói dối, lão Hoắc còn rất mang thù.
Trong lúc nhất thời, Vương Chí Cường không biết nên đau lòng Quách Phương, hay là nên đau lòng Hứa Đạt Nhạc.
Lục Hướng Noãn say xe, cho nên nhân lúc mọi người không chú ý lén uống thuốc say xe, lảo đảo lắc lư một lát cuối cùng cũng tới nơi.
Hoắc Cảnh Xuyên đỡ Lục Hướng Noãn xuống xe.
Khi Lục Hướng Noãn xuống xe hấp dẫn ánh mắt mọi người, sau khi thấy Lục Hướng Noãn trông như thế nào cả đám hít sâu một hơi.
Bọn họ đều có phản ứng giống hệt Vương Chí Cường gặp Lục Hướng Noãn lúc trước, thậm chí có một số người còn đang âm thầm lấy cô ra so với Đoạn Tiểu Vi cành hoa của đoàn văn công.
Còn Quách Phương theo sau xuống thì như cỏ dại mọc ra ở khu đất hoang, không có chút nổi bật gì, trái lại còn khiến người ta sinh ra không cân bằng.
“Cô đợi ở đây là được, tôi đi tìm người thông báo cho Hứa Đạt Nhạc, lát nữa cậu ấy sẽ tới đây.” Vương Chí Cường nói xong thì xách theo hành lý đi cùng đám Hoắc Cảnh Xuyên.
Còn Lưu Học Kim, thì lái ô tô rời đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận