Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 99: Đăng ký xuống nông thôn

“Ha ha ha…” Lục Hồng Tinh xác định người trước mặt thật sự là cô thì nở nụ cười vui vẻ, Lục Hướng Noãn người ác không nói trực tiếp điện giật cậu ta.
Lục Hồng Tinh giống như lúc trước cả người run rẩy ngã xuống đất, sau đó tiêu sái phủi tay rời đi.
Lục Hướng Noãn vốn định đưa Lục Hồng Tinh vào tù ngồi mấy năm, dù sao từ nhỏ tới lớn cậu ta bắt nạt nguyên chủ không ít lần.
Nhưng mà hiện giờ cô thay đổi chủ ý, miễn cưỡng tha cho cậu ta đi, nhưng mà vẫn phải đòi lại chút lãi từ người cậu ta, trước khi xuống nông thôn sẽ phế hai chân cậu ta.
Đồng thời cô phải khiến Lục Quốc Khánh và Vương Phượng Kiều tận mắt nhìn thấy đứa con bọn họ nuông chiều từ nhỏ tới lớn đối xử với bọn họ thế nào, như vậy mới chân chính giết người xuyên tim.
Lục Hướng Noãn thu hồi cảm xúc của mình sau đó ra cửa.
Lục Hướng Noãn không định kéo dài nữa, cô tính toán bây giờ đến khu thanh niên trí thức đăng ký xuống nông thôn, nhân lúc trong thời gian chuẩn bị xuống nông thôn thu thập hết đám người Lục gia đáng ghét, khiến nguyên chủ chết đi có thể an giấc ngàn thu.
Cho nên cô vừa đi vừa nghĩ, nửa tiếng sau đã tới văn phòng thanh niên trí thức.
Mà trên tường văn phòng treo đầy khẩu hiệu đặc sắc của thời đại này.
Thanh niên trí thức tới nông thôn đi, tiếp nhận giáo dục bần nông và trung nông.
Đến nông thôn đi, đến biên cương đi, đến nơi tổ quốc cần nhất đi.

Lục Hướng Noãn liếc mắt nhìn một cái sau đó đi vào, cũng may bây giờ là tự nguyện.
Lại qua mấy năm nữa mỗi nhà đều cần một người phải đi, đến lúc đó thì càng khó khăn hơn.
Khi Lục Hướng Noãn đến, trong văn phòng trống rỗng, chỉ có một chị gái thoạt nhìn sạch sẽ tóc ngắn gọn gàng ngồi trước bàn làm việc không biết đang làm gì.
Lục Hướng Noãn đứng ở cửa vô cùng lễ phép gõ cửa mấy cái.
“Vào đi.” Cao Hồng Hà nghe thấy âm thanh, ngẩng đầu lên, thấy là một chị gái tới, thì nhanh chóng bỏ công việc trong tay xuống.
Lục Hướng Noãn cũng không câu nệ, nói chuyện một lát sau đó biểu lộ ý đồ mình đến, đăng ký xuống nông thôn làm thanh niên trí thức.
“Em gái, em chắc chắn em không tới đăng ký cho con mình đấy chứ?” Không phải là bà ấy khinh thường, thật sự là thời buổi hiện giờ người tự mình chủ động tới đây đăng ký xuống nông thôn đã ít càng thêm ít.
Mỗi ngày cấp trên đều bảo bọn họ làm tư tưởng công tác với quần chúng, động viên quần chúng xuống nông thôn xây dựng, nhưng mà bọn họ nói rách miệng cũng vô dụng.
Đừng nói là người khác, cho dù là nhà bọn họ cũng không động viên nổi.
Hiện giờ làm chuyện này đều bị ghét bỏ, hiện giờ bà ấy nhớ tới chuyện này thì sầu suốt đêm không ngủ nổi.
Hơn nữa em gái này thoạt nhìn đã từng kết hôn sinh con, không phải là rảnh rỗi trêu chọc bà ấy đấy chứ?
Nghĩ như vậy, đôi mắt tràn ngập ý cười của Cao Hồng Hà lập tức nghiêm túc hơn không ít.
Lục Hướng Noãn nghe thấy thế thì mắng học trưởng trong lòng mấy lần, sao có thể nghiên cứu ra loại thuốc xấu như vậy, nhưng vẫn nhanh chóng giải thích với bà ấy chuyện xảy ra trên người mình mấy ngày nay, đánh bài tình cảm.
Cao Hồng Hà vốn là người đa sầu đa cảm, chất phác thuần lương, vừa nghe cô nhóc này mới 18 tuổi, bằng tuổi con gái của bà ấy đã chịu nhiều khổ như vậy, lập tức vừa gạt lệ vừa mắng cha mẹ vô lương tâm kia mấy lần.
Cuối cùng vẫn là Lục Hướng Noãn dỗ bà ấy.
“Cô bé, xuống nông thôn cũng tốt, tuy điều kiện ở nông thôn không tốt như ở đây, nhưng cũng xem như thoát khỏi ổ sói kia. Cuộc sống này do mình nắm trong tay, ngày lành của cháu sau này còn nhiều lắm.”
Lục Hướng Noãn ngoan ngoãn gật đầu, còn nói:
“Đây là hưởng ứng kêu gọi của quốc gia, dì Cao, nông thôn là vùng trời rộng lớn, cháu tới đó nhất định có nhiều đất dụng võ, thuận tiện tiếp nhận giáo dục bần nông và trung nông.”
Lục Hướng Noãn trực tiếp cất cao tư tưởng chuyện này, cô nói hết câu, ánh mắt Cao Hồng Hà nhìn cô cũng khác biệt.
Nhìn xem, cô bé này trải qua cuộc sống không bằng heo chó, tư tưởng giác ngộ còn cao như vậy, đám bọn họ cho dù có mười con ngựa cũng không đuổi kịp.
Bà ấy quyết định lát nữa phải lấy cô bé này làm tấm gương, làm đại hội động viên quần chúng.
“Cô bé, với tư tưởng giác ngộ này của cháu, dì Cao sẽ chọn nơi tốt cho cháu.” Cao Hồng Hà vỗ ngực đảm bảo nói.
Nếu là người khác thật sự không dễ làm, nhưng mà cô bé này bà ấy sẽ vứt bỏ mặt già này đi cầu xin một ân tình.
“Dì Cao, cháu có nơi muốn đi.” Lục Hướng Noãn yếu ớt giơ tay nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận