Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 628: Bà lại già cả mờ mắt đúng không

Lục Hướng Noãn da mặt dày quẳng kiểu gì cũng không quẳng được.
Hoắc Cảnh Xuyên thấy sắc mặt của cô gái nhỏ tốt hơn, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, đồng thời quyết tâm sau này cách phụ nữ thật xa.
Nếu không sau này gặp xui xẻo chính là anh, tuy thích cô gái nhỏ ghen, nhưng Hoắc Cảnh Xuyên không muốn làm như vậy.
“Ông già, hình như tôi thấy Hướng Noãn.” Lưu Thúy thấy người quen, nhanh chóng gọi Vương Quốc An đang xách rổ đi trước.
“Bà lại già cả mờ mắt đúng không, đã nói là bà đeo kính viễn thị khi ra ngoài rồi mà, bà lại không đeo, nhận nhầm người rồi đúng không.
Trời giá rét như vậy, Hướng Noãn lại không bị ngốc, chắc chắn đang nằm trên giường đất…”
Đoạn sau đó không nói nữa, đã bị Vương Quốc An nuốt vào bụng.
Bởi vì ông ấy thật sự thấy được con gái của ông ấy, chẳng qua bên cạnh con gái là người đàn ông chướng mắt nào thế?
Hiện giờ trong đầu Vương Quốc An đều là dấu chấm hỏi.
Người đàn ông kia nhìn có vẻ nghiêm túc, khí chất cũng bất phàm, nhưng nhỡ đâu trong bụng giấu ý nghĩ xấu xa gì thì sao?
Người nào có thể biết chắc được, con gái trông xinh đẹp như thế, giống y như đóa hoa.
Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi trong lòng Vương Quốc An đã có rất nhiều phán đoán, chẳng qua sao người này trông quen thế nhỉ, hình như từng gặp ở đâu đó rồi.
Vương Quốc An cảm thấy hơi quen mắt cào rách da đầu cũng không nghĩ ra được người kia là ai.
Nếu con trai ruột của ông ấy Vương Dược Phú ở đây, chắc chắn có thể nhận ra được đây là người đàn ông chân bị thương lúc trước đến nhà em gái gặp được.
Còn chơi tương đối thân với lãnh đạo của anh ta.
Rất rõ ràng, Lục Hướng Noãn cũng thấy được hai vợ chồng Vương Quốc An, vì thế đi tới bên này.

Lưu Thúy chạy nhanh tới nắm lấy tay Lục Hướng Noãn:
“Trời lạnh như vậy, sao con lại tới huyện thành? Tới huyện thành cũng không tới tìm mẹ và cha nuôi con.”
Lục Hướng Noãn nhanh chóng dỗ: “Con tới huyện thành xử lý chút việc, nên không muốn đi làm phiền mọi người.”
Lưu Thúy vừa nghe thấy thế, trên mặt có chút không vui: “Có gì mà phiền chứ, con tới nhà mẹ nuôi, mẹ nuôi vui vẻ còn không kịp ấy chứ.”
Khi Lưu Thúy nói chuyện nhìn thấy người đàn ông sau lưng con gái, thấy ánh mắt của anh nhìn con gái, Lưu Thúy thân là người từng trải còn có gì không rõ.
Lưu Thúy vui tươi hớn hở nói chuyện với Hoắc Cảnh Xuyên: “Đây là con trai nhà đại đội trưởng đúng không, lần trước đã từng gặp.”
Lưu Thúy vừa nói như vậy, Vương Quốc An cũng nghĩ tới, nhưng mà trên mặt có chút nghi ngờ nhìn anh từ trên xuống dưới.
Hoắc Cảnh Xuyên nghĩ tới đây là cha mẹ nuôi của cô gái nhỏ, trên mặt không được tự nhiên cười gượng nói:
“Cháu chào thím, chào chú, cháu tên Hoắc Cảnh Xuyên.”
“Tốt lắm, nhanh về nhà uống ngụm nước đi, làm ấm cơ thể. Hướng Noãn, nghe mẹ, giữa trưa hôm nay hai đứa đừng đi, mẹ nấu sủi cảo cho hai đứa, vừa vặn mẹ và cha nuôi mới đến xưởng chế biến thịt mua ít thịt.”
Lục Hướng Noãn thấy không từ chối được, chỉ có thể đồng ý.
Chẳng qua trong tay hai người chỉ có kẹo trái cây rẻ tiền mua ở hợp tác xã mua bán, không tiện lấy ra.
Lục Hướng Noãn muốn rẽ về hợp tác xã mua bán mua ít đồ, nhưng bị Lưu Thúy nhìn thấu ý nghĩ trong lòng cô, cứng rắn lôi kéo cô trở về.
Lãng phí tiền làm gì, trong nhà có đủ đồ cả.
Lục Hướng Noãn bất đắc dĩ chỉ có thể từ bỏ, tính toán đợi lần sau tới đây thăm hai vợ chồng già, lại mang thêm ít đồ tới.
Mà Hoắc Cảnh Xuyên ở phía sau không dễ chịu, bởi vì đôi mắt của Vương Quốc An đều dán lên người anh.
“Cậu là bạn với Hướng Noãn nhà chúng tôi đúng không?” Vương Quốc An hỏi.
“Đúng vậy chú.” Còn phương diện kia, ông ấy không nhắc tới.
Không phải đối tượng thì tốt, nghe anh nói như vậy, Vương Quốc An an tâm hơn.
Khi đám Vương Quốc An sắp đi tới cửa, Lý Vệ Quốc mặc áo bông to dày đầy mụn vá đi ra.
“Lão Vương, con gái và con rể ông tới đây thăm ông à?” Lý Vệ Quốc nói.
Lão vương này đúng là có phúc khí, tìm được con gái xinh đẹp giỏi giang như vậy, ngay cả đối tượng của con gái cũng tốt, nhìn tuấn tú lịch sự tràn ngập tinh thần.
Không giống con gái ngốc nhà mình, không chịu sống ở huyện thành, đòi chết đòi sống gả đến thâm sơn cùng cốc.
Hơn nữa người đàn ông kia trông khó coi, vóc dáng còn không cao bằng con gái ông ấy, chủ yếu là có cái miệng giỏi ăn nói linh tinh, mê hoặc con gái ông ấy, mỗi ngày ở nhà chọc tức ông ấy và vợ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận