Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 771: Anh cảm thấy cô gái Vương Tam Ni thế nào

Lục Hướng Noãn lơ đãng nói: “Anh cảm thấy cô gái Vương Tam Ni thế nào?”
Hoắc Cảnh Xuyên lấy lại tinh thần nói: “Cũng được, chẳng qua trong nhà không được.”
Anh không ở chung với người trong đội nhiều lắm, sau khi trưởng thành anh đã đi tham gia quân ngũ, sau khi tham gia quân ngũ anh ít khi về nhà.
Ngoại trừ ngày lễ ngày tết xin nghỉ thỉnh thoảng về thăm người thân một lần, thời gian còn lại không phải bận rộn chấp hành nhiệm vụ, thì chính là huấn luyện binh sĩ dưới trướng.
Tóm lại là rất bận rộn.
Ngay cả Vương Tam Ni mà Lục Hướng Noãn nói, Hoắc Cảnh Xuyên cũng là khoảng thời gian trước mới biết có người này.
Cha anh Hoắc Đại Khánh vì bụng to của cô ấy, mỗi ngày ở nhà nhắc mãi.
Mệnh của cô gái nhỏ kia đúng là khổ.
Lần trước Hoắc Cảnh Xuyên thấy Vương Tam Ni đói bụng ngất trước mặt mình, anh đưa cô ấy về nhà, đút cô ấy ăn một quả trứng gà, một bát cháo, cô ấy mới tỉnh lại.
Vương Tam Ni tỉnh lại liên tục nói mấy câu cảm ơn, sau đó chạy mất.
Mà Hoắc Cảnh Xuyên mới móc tiền trong túi ra còn chưa kịp đưa, người đã không thấy bóng dáng.
“Em muốn giúp cô ấy à.” Hoắc Cảnh Xuyên nói chắc chắn.
Vợ anh nhìn có vẻ lạnh như băng, nhưng thực ra trái tim rất mềm yếu.
Nhưng mà tiền đề mềm lòng là người nọ không chọc tới cô, nếu không kết thúc có thể tham khảo Tam Ma Tử bị cắt phía dưới.
Hoắc Cảnh Xuyên cũng không thấy cô tàn nhẫn độc ác bởi vì nếu đổi lại là anh, anh thậm chí còn ác hơn cô.
Lục Hướng Noãn nói ra lo lắng của mình:
“Ừm, nhưng mà bệnh tình của Vương Tam Ni hơi khó giải quyết, em cần hoàn cảnh vô khuẩn để phẫu thuật.
Nhưng trong nhà không có điều kiện này, bệnh viện thì có thể, nhưng bọn họ sẽ không để người không có chứng nhận bác sĩ như em dùng.”
Hoắc Cảnh Xuyên trầm tư một lát nói: “Em nắm chắc bao nhiêu phần trăm?”
“90%.” Lục Hướng Noãn không dám nói 100%, bởi vì đôi mắt của cô không phải máy siêu âm màu, không thể phán đoán u nang trong bụng Vương Tam Ni là ác tính hay lành tính.
Nhưng mà cô có thể chắc chắn một chuyện, đó chính là sẽ dốc hết toàn lực giữ được tính mạng của Vương Tam Ni.
“Giao cho anh.”
“Anh có biện pháp sao?”
“Ừm.”
Dưới nửa cưỡng ép của Hoắc Cảnh Xuyên, miễn cưỡng uống hơn nửa bát trứng gà kia, dư lại cô thật sự không uống nổi nửa, bảo Hoắc Cảnh Xuyên uống hết.
Ngày hôm sau Lục Hướng Noãn ăn cơm sáng xong thì đi cùng Vương Quế Anh đến Vương gia tìm Vương Tam Ni, mà Hoắc Cảnh Xuyên thì đạp xe đến huyện thành.
Chẳng qua Lục Hướng Noãn và Vương Quế Anh không gặp được, Vương Tam Ni cũng không ở Vương gia, nói một cách chính xác là Vương Tam Ni bị đuổi ra khỏi Vương gia.
Hóa ra là Vương Tam Ni to bụng, không chịu gả chồng, còn không làm được việc nặng, hai vợ chồng Vương gia chê cô ấy ở nhà ăn không ngồi rồi, tối hôm qua đã đuổi cô ấy đi.
Cũng chính là Vương Tam Ni không còn là người Vương gia, Vương gia không nhận đứa con gái này.
Vương Quế Anh không nghĩ tới hai vợ chồng Vương gia sẽ tâm địa rắn rết như vậy, trong khoảng thời gian ngắn phẫn nộ tới cực hạn, há miệng mắng hai vợ chồng Vương gia hai câu.
Hai vợ chồng Vương gia sợ đại đội trưởng gây khó dễ cho bọn họ, cho nên không dám cãi lại, cuối cùng dứt khoát đóng cửa lại, về phòng.
“Mẹ, đừng tức giận với bọn họ làm gì, chúng ta đi tìm Vương Tam Ni trước, con sợ cô ấy nghĩ quẩn trong lòng.”
Vương Quế Anh vừa nghe thấy thế thì luống cuống, nhanh chóng đuổi theo Lục Hướng Noãn, cùng đi tìm Vương Tam Ni.
Người trong đại đội nghe nói chuyện của Vương Tam Ni, đều tự động đi tìm cô ấy, cuối cùng mọi người tìm được Vương Tam Ni ở sau núi.
Chẳng qua trên người Vương Tam Ni đều là vết thương, còn ngất xỉu.
“Vương gia đúng là loại thiếu đạo đức, đây là tạo nghiệt mà.”
“Hai vợ chồng Vương Xú Đản đúng là không phải người.”
“Muốn trách thì chỉ có thể trách Vương Tam Ni lén lút với người ta, bị người ta làm to bụng. Nếu đây là con gái của tôi, tôi cũng sẽ đánh chết cô ta, tránh ở lại trong đội làm mất mặt xấu hổ.”
Trong lúc nhất thời tiếng nói chuyện hết đợt này tới đợt khác, hơn phân nửa đều đồng tình với cảnh ngộ của Vương Tam Ni, còn lại là lấy bụng của Vương Tam Ni làm văn.
Nhưng mà Lục Hướng Noãn nhìn một vòng, phát hiện nói những lời này đều là mấy lão già độc thân trong đội không cưới được vợ.
Nghĩ tới sau này Vương Tam Ni còn phải sống trong đội, cho nên Lục Hướng Noãn làm sáng tỏ bệnh tình của cô ấy trước mặt mọi người:
“Vương Tam Ni không mang thai, cô ấy chỉ sinh bệnh mới như vậy, đợi hai ngày nữa làm phẫu thuật xong, cô ấy sẽ khỏi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận