Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 892: Mụn vá

Lục Hướng Noãn còn đặc biệt làm to một chút, như vậy không đến mức khi cởi áo ra sẽ vướng cổ, ngay cả số đo của quần lót cô cũng làm to hơn chút.
Quần áo mùa hè dán sát vào người sẽ nóng, hơn cô cô còn dùng vải bông.
Chẳng qua khi làm áo ngắn tay cũng không nhẹ nhàng, có chút không hài lòng là Lục Hướng Noãn sẽ làm lại.
Không biết lăn lộn bao nhiêu lần, cô mới làm xong được áo thun.
Phía dưới tay áo ngắn Lục Hướng Noãn còn đặc biệt thêu một đóa hoa mộc lan, đó là ký hiệu của riêng cô.
Còn vì sao lại thêu hoa mọc lan, vì đây là loài hoa Tứ gia trong bộ phim xuyên không cung đình Lục Hướng Noãn thích xem yêu thích nhất.
Làm quần lót cho Hoắc Cảnh Xuyên, mới là chuyện Lục Hướng Noãn đau đầu nhất.
Chủ yếu là quần lót của đàn ông và phụ nữ khác nhau, trong đầu thực sự không có hình ảnh, lại sợ cô làm Hoắc Cảnh Xuyên mặc vào không thoải mái.
Cho nên Lục Hướng Noãn hít sâu một hơi, đi đến ngăn tủ lật quần lót của Hoắc Cảnh Xuyên xem một lần.
… Tất cả đều là mụn vá…
Mụn vá phía trước bị mài nát…
Anh đúng là cần kiệm tiết kiệm, trong đầu Lục Hướng Noãn đột nhiên xuất hiện ý nghĩ này.
Nhưng mà gương mặt đỏ rực, ngay cả hơi thở cũng không khỏi dồn dập hơn.
Lục Hướng Noãn miễn cưỡng kìm nén xao động trong lòng, sau đó cầm nó đi đến trước máy may, tính tình nhẫn nại nghiên cứu.
Hơn nửa tiếng trôi qua, cuối cùng cô cũng nghiên cứu ra một chút manh mối.
Kế tiếp chính là lặp lại động tác vừa rồi, liền mạch lưu loát làm ra.
Lục Hướng Noãn đặt quần lót mình làm xong so với quần lót cũ, phát hiện giống y như đúc lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Ngay sau đó lại dựa theo dáng vẻ vừa rồi làm ra sáu cái, khi cô điên cuồng dẫm máy may, Hoắc Cảnh Xuyên huấn luyện xong trở về.
Sau khi vào nhà Hoắc Cảnh Xuyên nhìn thấy vợ đang bận rộn, sợ quấy rầy đến cô cho nên không mở miệng.
Chẳng qua khi đôi mắt đảo qua quần lót đầy mụn vá của mình, thì không bình tĩnh nổi.
Gương mặt hiếm khi đỏ bừng lên.
Khi Hoắc Cảnh Xuyên vươn tay muốn lấy quần lót kia đi, nhưng không ngờ tới kinh động Lục Hướng Noãn đang bận việc.
Lục Hướng Noãn vừa ngẩng đầu thì phát hiện người trước mắt là Hoắc Cảnh Xuyên, không biết vì sao rõ ràng là cô không làm gì nhưng lại có loại cảm giác bị bắt ngay tại hiện trường, ngay cả động tác trên tay cũng hoảng loạn hơn không ít.
Đột nhiên trên tay truyền tới đau đớn, mới kéo Lục Hướng Noãn về hiện thực.
Hóa ra là vừa rồi khi cô hoảng hốt, vốn đang khâu quần áo, nhưng không cẩn thận đâm trúng tay cô, chỉ trong nháy mắt máu tươi chảy ra, ngay cả quần lót trong tay Lục Hướng Noãn cũng nhiễm đỏ.
Còn chưa đợi Lục Hướng Noãn có phản ứng, Hoắc Cảnh Xuyên đã lấy khăn tay trong túi nhanh chóng móc khăn trong túi ra, nhanh chóng băng bó miệng vết thương.
Cũng may tên ngốc này không dùng miệng hút, Lục Hướng Noãn thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Trong khoảng thời gian này cô bị tiểu thuyết ngôn tình độc hại, chỉ cần ngón tay của nữ chính chảy máu, nam chính không nói hai lời mút sạch sẽ máu, bầu không khí ái muội lập tức tăng lên, tình cảm nhanh chóng tăng cao.
Mấy ngày trôi qua, cô đọc không biết bao nhiêu truyện như vậy, mỗi lần đọc cả người nổi đầy da gà, không phải ghê tởm mà là dơ.
Mọi người đều biết toàn thân từ trên xuống dưới của người máu là dơ nhất, rất nhiều bệnh truyền nhiễm là do nó ký sinh truyền ra, không cẩn thận còn cảm nhiễm.
Tuy cô không phải nữ chính tay cầm kịch bản Mary Sue, nhưng cô sợ Hoắc Cảnh Xuyên đột nhiên nổi điên, dù sao không có chuyện gì anh không làm được.
Chỉ có bạn không thể ngờ tới, không có anh không làm được.
“Vợ à, ngoan, đứng yên đây không được nhúc nhích, anh đi lấy hộp thuốc tới.” Hoắc Cảnh Xuyên nói xong, thì xoay người chạy đi.
Lục Hướng Noãn nhìn quần lót đã sắp hoàn thành lại dính máu thì cảm thấy đáng tiếc, ngay sau đó ném nó vào thùng rác bên cạnh.
Lục Hướng Noãn nhìn ngón tay bị quấn phồng to, trên mặt lộ vẻ phức tạp nói:
“Hoắc Cảnh Xuyên, chỉ bị kim đâm mà thôi, không cần quấn… Long trọng như vậy.”
Người không biết, còn tưởng là ngón tay không còn ý chứ.
Hoắc Cảnh Xuyên tràn ngập hối hận nhìn Lục Hướng Noãn, trách bản thân: “Vợ à, đều là lỗi của anh, nếu không phải anh quấy rầy em, em đã không bị đâm trúng tay như vậy.”
Hoắc Cảnh Xuyên tức tới mức muốn đấm mình hai cái, anh làm gì không làm đoạt quần lót làm gì, nếu anh không lấy tay của vợ anh đã không chảy máu.
Anh đúng là đáng chết.
Lục Hướng Noãn nhìn Hoắc Cảnh Xuyên tràn ngập tự trách, nhanh chóng nói sang chuyện khác:
“Hoắc Cảnh Xuyên, em khát.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận