Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 379: Hướng Noãn, mau vào nhà đi

Bởi vì Lưu Cương lấy tội danh lưu manh bị nhốt một tháng.
Mà chuyện bên Lục Hướng Noãn xử lý xong, nhân tiện còn uyển chuyển từ chối chuyện Vương Giải Phóng mời cô ăn cơm.
Trước mắt hai bọn họ còn chưa thân đến mức ăn bữa cơm cùng nhau, tuy mới đầu Lục Hướng Noãn biết anh ta là cục trưởng của cục công an xong, đặc biệt muốn tạo quan hệ với anh ta.
Dù sao trong triều có người mọi việc sẽ dễ làm, hơn nữa cô còn phải ở lại đây gần mười năm, luôn có chuyện cần làm phiền anh ta.
Nhưng mà hiện giờ cô thay đổi chủ ý.
Ngay sau đó cô xách giỏ tre nhỏ của cô, rời đi.
Lục Hướng Noãn ở cục công an quá lâu, cho nên đợi Lục Hướng Noãn đi theo ký ức lúc trước, đi tìm tới nhà Vương Quốc An.
Khi Lục Hướng Noãn còn chưa tiến vào cửa nhà, Lưu Thúy đã thấy được, chạy chậm tới đón cô.
“Hướng Noãn, mau vào nhà đi.” Lưu Thúy nhìn thấy Lục Hướng Noãn lập tức cười tươi y như đóa hoa.
Miệng chưa từng khép lại.
Vương Quốc An đang nằm trên giường đọc báo, bởi vì hôm nay ông ấy được nghỉ.
Lưu Thúy vào nhà lập tức mở miệng hỏi: “Ông già, ông xem ai tới này?”
“Ai thế, xem bà vui sướng chưa kìa… Hướng Noãn, nhóc Noãn, sao con tới đây… Mau tới đây ngồi đi.” Khi Vương Quốc An nói được nửa thấy rõ người tới xong, lập tức muốn nuốt những lời mình nói vào bụng.
Ông ấy nhanh chóng xuống khỏi giường, nhiệt tình chiêu đãi Lục Hướng Noãn.

Lại bảo Lưu Thúy đi rót nước đường đỏ, còn lục tung tìm bánh mấy ngày hôm trước tên khốn nạn kia mang tới cho hai vợ chồng già bọn họ.
Mang hết tới đây.
Hai người vây quanh Lục Hướng Noãn hỏi han ân cần, bảo Lục Hướng Noãn ăn cái này ăn cái kia.
Lục Hướng Noãn bị nhiệt tình của bọn họ làm cho có chút không chống đỡ được.
Có khả năng chuyện này liên quan tới hoàn cảnh sống khi còn nhỏ của cô trong kiếp trước, dưỡng thành cô lạnh nhạt ích kỷ nhạy cảm, còn có tính đa nghi.
Nhưng trong lòng lại có dòng nước ấm đang chảy xuôi.
“Ông già, ông tới đây nói chuyện với Hướng Noãn đi, tôi đi ra ngoài mua ít thịt.” Không biết lúc này bên xưởng chế biến thịt còn thịt hay không.
Nhưng mà Lưu Thúy muốn đi thử thời vận.
Hai vợ chồng vốn định giữa trưa ăn ít gì đó cho qua bữa là được.
Nhưng mà con gái bà ấy tới, không thể ăn qua loa được.
Chỉ mong hôm nay vận khí tốt một chút.
Vương Quốc An đồng ý, lại tiếp tục nói: “Được rồi, bà đi đi, thuận tiện lại đến hợp tác xã mua bán nhìn xem có đồ ăn vặt con gái thích hay không.”
Trong nhà không có gì ăn ngon, con gái vất vả lắm mới tới một chuyến, không thể bạc đãi cô được.
Lưu Thúy quay đầu muốn cầm rổ ra cửa.
Kết quả khi bà ấy nhấc chân muốn rời đi, thì bị Lục Hướng Noãn nhanh chóng gọi lại.
“Mẹ nuôi, không cần phiền phức như vậy đâu.”
Nghe thấy những lời này của Lục Hướng Noãn, Lưu Thúy cười, đúng là con gái ngoan.
Con gái biết thương người ta hơn tên nhóc thối kia nhiều.
Nhưng mà Lưu Thúy không đồng ý với Lục Hướng Noãn, chỉ thấy bà ấy mở miệng nói:
“Chuyện này có gì mà phiền phức, không phiền phức, không phiền phức. Hướng Noãn, con tới đây nói chuyện với cha nuôi con một lát, mẹ đi ra ngoài một lát sẽ về ngay thôi.”
“Mẹ nuôi, thật sự không cần đâu, mẹ xem đây là thứ gì?” Lục Hướng Noãn nhanh chóng đứng dậy khỏi ghế, đi tới chỗ bàn cầm lấy giỏ của mình.
Cô lấy dược liệu đã phối sẵn trong giỏ ra, tiện tay đặt một bên, sau đó còn để lộ một con gà rừng.
Chẳng qua khi tới Lục Hướng Noãn sợ nó giãy giụa quá, lại kêu linh tinh nên tiện tay tìm dây thừng trong không gian ra, dùng dây thừng trói toàn thân nó lại.
Ngay cả miệng cũng bị cô tìm mảnh vải trói lại.
Cho nên lọt vào tầm mắt mọi người là con gà rừng bị trói gô.
Hai vợ chồng già Vương Quốc An và Lưu Thúy đến gần nhìn, bị dọa suýt nữa không khép được miệng.
Lúc này không phải Tết Nguyên Đán cũng không phải ngày lễ, lấy đâu ra con gà này.
Hơn nữa con gà này dùng để đẻ trứng, coi như bảo bối, sao cô bé này lại mang tới một con gà.
Lục Hướng Noãn thấy được nghi ngờ từ trong ánh mắt của bọn họ, sợ bọn họ hiểu lầm lại không tiện giải quyết.
Vì thế Lục Hướng Noãn nhanh chóng mở miệng giải thích:
“Ngày hôm qua khi con lên núi hái thảo dược, gặp hai con gà rừng ở trong núi. Kết quả con gà rừng này bị con mơ màng hồ đồ tóm được, con lặng lẽ đưa chúng nó về nhà, trên đường về không bị người ta thấy.
Hơn nữa thời tiết hiện giờ hơi nóng, hai con gà này một mình con cũng không ăn hết, sợ để đó sẽ hỏng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận