Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 229: Thổ sản

Mà hạt dẻ trên núi cũng không thể tránh khỏi ma trảo của đám thanh niên trí thức bọn họ, bọn họ không có điều kiện gì, chỉ có thể lột vỏ ngoài của hạt dẻ.
Sau đó đặt chúng nó lên nướng, tiếng bùm bùm cùng với mùi thơm truyền tới khiến người ta nuốt nước bọt.
Bởi vì mấy ngày nay mọi người đều ăn cơm ở nhà đội viên, vốn dĩ mấy ngày nay đám thanh niên trí thức bọn họ đã đủ khổ, mỗi ngày ăn bánh bột ngô lại uống canh suông nước cơm, ít nhất có thể ăn no bảy tám phần.
Chẳng qua không nghĩ tới các đội viên còn khổ hơn bọn họ, bánh bột ngô mà bọn họ làm chỉ có chút ít bột ngô, còn làm mỏng dính.
Cơm vừa mới vào bụng, còn chưa được một lát đã hoàn toàn tiêu hóa xong.
Hạt dẻ không nứt ra rất khó bóc, nhưng mà đám thanh niên trí thức cũng mặc kệ nhiều như vậy, bọn họ dùng răng cắn mở, sau đó một viên hạt dẻ hoàn chỉnh và bụng.
Ăn mặt giống y như con mèo vân hoa nhỏ, nhưng mà bọn họ ăn say mê luyến tiếc buông ra, mãi đến khi ăn hết hạt dẻ nướng xong mới từ bỏ.
Nhưng mà cũng ăn no căng, xem như là bữa ăn no nhất của bọn họ mấy ngày nay.
Chẳng qua là nghĩ tới đám thanh niên trí thức nam giúp xây nhà ở khu thanh niên trí thức, đám Vương Hiểu Linh lại nhặt một ít nướng, mang về cho bọn họ.
Khi Hứa Gia Ấn nếm được hạt dẻ ăn ngon như vậy, suýt nữa kích động đứng bật dậy, nếu không lại ảnh hưởng tới vết thương chỗ đùi.
Sau đó là một phát không thể vãn hồi dùng miệng cắn hạt dẻ ken két, hàm răng đó giống như là không phải của mình, sợ chậm một bước hạt dẻ sẽ bị người ta đoạt mất.
Mà Vương Chí Văn ăn hạt dẻ này nghĩ tới một ý kiến hay.
“Hạt dẻ này để lâu được, đến lúc đó chúng ta tích trữ nhiều một chữ, mùa đông cho vào cháo nấu, đến lúc đó có thể tiết kiệm được ít đồ ăn.” Đám thanh niên trí thức bọn họ không có nhiều đồ ăn lắm, còn phải chống đỡ tới sang năm, cho nên phải chuẩn bị cẩn thận mọi chuyện.
“Chúng tôi cũng định làm như thế, nhưng mà đến lúc đó chúng ta phải nhanh lên, bởi vì hiện giờ là năm mất mùa, không chỉ chúng ta đánh chủ ý với hạt dẻ, các đội viên khác cũng vậy, đến lúc đó chúng ta kiếm được bao nhiêu thì kiếm bấy nhiêu.” Vương Hiểu Linh đứng ra nói chuyện.
“Hơn nữa thím Hoắc cũng nói, trên núi còn có thổ sản là hạt phỉ, tóm lại sau khi kết thúc thu hoạch vụ thu, mọi người phải chăm chỉ một chút.” Vương Hiểu Linh nghĩ một lát bổ sung một câu.
Những người khác đều tán thành cách nói của cô ấy, tính toán đến lúc đó vất vả một chút, không ngủ không nghỉ kéo đồ về khu thanh niên trí thức.
Dù sao hiện giờ ở khu thanh niên trí thức không sợ đồ bị mưa xối, bởi vì khi xây lại nhà, đại đội trưởng đào một hầm để lương thực rất to cho bọn họ.
Còn Dương Thiên Chân cũng không tác quái nữa, bình thường không có việc gì làm thì cúi đầu xuống, đứng yên tĩnh ở đó.
Người ở khu thanh niên trí thức đều cảm thấy vui vẻ, bởi vì bọn họ thật sự không chịu nổi tính cách đại tiểu thư của Dương Thiên Chân.
Nhưng đột nhiên xảy ra thay đổi lớn như vậy đám thanh niên trí thức đều tò mò, nhưng người nào cũng không tới hỏi cô ta.
Dù sao trải qua mấy ngày gian khổ phấn đấu, nhà ở ở khu thanh niên trí thức đã được xây xong.
Đám thanh niên trí thức vui sướng đến mức không khép được miệng, bởi vì cuối cùng bọn họ cũng có thể dọn ra.
Tục ngữ nói, ổ vàng ổ bạc không bằng ổ chó nhà mình, cho dù khu thanh niên trí thức là tài sản của đại đội, nhưng trên danh nghĩa cũng là chỗ ở của đám thanh niên trí thức bọn họ, cho dù thế nào vẫn tốt hơn chen chúc cùng chăn với người trong đại đội.
Có trời mới biết mấy ngày nay bọn họ sống thế nào, không phải là bọn họ ghét bỏ, trong lòng đám thanh niên trí thức cảm kích còn không kịp, chẳng qua thói quen sinh hoạt khác biệt quá lớn.
Còn có người vui vẻ là Lục Hướng Noãn, bởi vì nhà ở của thanh niên trí thức được xây xong, vậy thì sẽ tới phòng của cô.
Cùng lúc đó, lúc này Hoắc Cảnh Xuyên đã xách theo hành lý xuống xe lửa.
Nếu bây giờ nhà ở của đám thanh niên trí thức đã xây xong, vậy đám thanh niên trí thức không còn lý do gì ở nhờ nhà đội viên nữa.
Tối nay Vương Quế Anh nấu cơm phong phú hơn chút, nói là phong phú cũng không phong phú hơn bao nhiêu, chính là cháo thêm nhiều gạo hơn thường ngày, sau đó dùng mỡ heo xào ít cải thìa trong vườn nhà mình.
Ít nhất có mùi thịt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận