Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 85: Đưa lễ lớn

Lúc này mọi người trong đại viện mới phát hiện không thích hợp, nhìn về phía hai vợ chồng Lục Quốc Khánh ở bên cạnh hỏi là có chuyện gì.
Tuy Lục Quốc Khánh rất vui nhưng người ở đây thông minh, bởi vì gả con gái cho người nhiều tuổi như thế, cũng không vẻ vang gì.
Nhìn mọi người trong đại viện nổi giận đùng đùng, cũng nhanh chóng làm bộ ấm ức nói:
“Là con nhóc Hướng Noãn cố chấp muốn gả, chúng tôi không có biện pháp, không ngăn cản được.”
“Lục Quốc Khánh, ông cởi quần đánh rắm không chuẩn bị bản thảo à, Hướng Noãn không ngốc còn không mù, sao có thể gả cho người có thể làm cha mình, có phải ông và và Vương Phượng Kiều bức hay không?” Hứa Kiến Thiết không tin mấy chuyện ma quỷ của ông ta.
Bác gái vương đau lòng tiến lên nắm tay cô, coi như Hồ Hữu Tiền trước mắt không tồn tại, người khác sợ ông ta, nhưng bà già này không sợ, nhẹ giọng hỏi:
“Cháu gái, cháu nói thật với bác rốt cuộc là có chuyện gì.”
“Noãn Noãn đồng ý, không tin bà hỏi cô ấy.” Hồ Hữu Tiền vốn rất vui vì sắp được ôm mỹ nhân về, kết quả đột nhiên có một đám người đứng ra chặn ngang, gương mặt đen y như than đá.
Ông ta kết hôn, liên quan quái gì tới đám người này.
“Bác gái…” Lục Hướng Noãn hoảng sợ nhìn thoáng qua Lục Quốc Khánh, sau đó nhanh chóng cúi đầu: “Cháu… Nguyện ý…”
Chẳng qua vừa dứt lời đôi mắt đỏ lên, nhưng mà nước mắt sống chết không chịu chảy ra.
Cuối cùng không có biện pháp, cô đành phải véo đùi một cái, nước mắt lập tức chảy ra ào ào.
“Nhìn xem, Noãn Noãn đã nói nguyện ý.”
“Cháu gái, cháu nói thật với bác xem, có phải bọn họ bức cháu gả hay không?” Đứa bé này khóc, mọi người ở đây đều rất sáng suốt, đâu có khả năng không nhìn ra.
Có người không muốn đắc tội Hồ Hữu Tiền, sợ khi làm việc bị gây khó dễ nên lựa chọn im lặng không lên tiếng đứng vây xem, nhưng mà quả phụ họ Lâm, chị Mã thì khác.
“Lục Quốc Khánh, ông làm chuyện táng tận lương tâm mà không sợ trời phạt à, nếu ông không cần đứa con gái này thì cho tôi.”
Còn bày ra dáng vẻ che chở cho con suýt nữa lao tới đánh Lục Quốc Khánh.
“Tôi thật sự không ép buộc, là Lục Hướng Noãn đồng ý, sao tôi có thể làm loại chuyện này chứ, tôi bị oan mà.” Lục Quốc Khánh vỗ đùi, còn ấm ức chảy mấy giọt nước mắt.
Mà Vương Phượng Kiều cũng phối hợp với ông ta, nghiến răng nói Lục Hướng Noãn tự nguyện.
Lúc này Lục Hướng Noãn cũng đứng ra nói chuyện: “Chú thím… Cháu tự nguyện, bọn họ… Không… Bức cháu.”
“Nhóc Lục, còn có bọn thím chống lưng cho cháu mà, đừng sợ.” Chị Mã đứng ra.
“Cảm ơn thím, nhưng mà, cháu thật sự… Tự nguyện… Các thím đừng trách… Bọn họ.”
Chuyện này khiến bác Vương tức tới mức không biết nên nói gì mới tốt:
“Cháu gái, cháu phải nghĩ thật kỹ, mẹ kế không dễ làm, huống hồ ông ta còn nhiều tuổi hơn cháu như thế, cuộc sống sau này của cháu…”
“Bác gái, đây là mệnh của cháu…” Lục Hướng Noãn nói xong thì ôm bác gái Vương gào khóc to hơn.
Mọi người ở đây vô cùng khó chịu, bác gái Vương ôm Lục Hướng Noãn cũng rơi lệ:
“Cháu gái, nếu cháu không muốn gả thì không gả, hôm nay bác gái liều mạng già cũng phải bảo vệ cháu.”
Hứa Kiến Thiết càng thêm tức giận đánh Lục Quốc Khánh một quyền ngã xuống đất.
Chị Mã và quả phụ họ Lâm nhanh chóng đi tới an ủi hai người.
Hồ Hữu Tiền thì hơi sốt ruột, lúc trước là cô chính miệng đồng ý, ông ta cũng đã mang sính lễ tới, chỉ đợi cưới người về nhà, nhỡ đâu nói không gả thì ông ta đi đâu khóc đây.
“Bác gái bác đừng khóc, đây là mệnh của cháu, cháu phải chấp nhận.”
Lục Hướng Noãn lau khô nước mắt, sau đó nói trước mặt mọi người:
“Mấy năm cha cháu và mẹ nuôi dưỡng cháu cũng vất vả, cháu cũng không có gì lấy ra báo đáp, mấy thứ này để lại cho Hồng Tinh sau này cưới vợ đi, xem như báo đáp ân dưỡng dục nhiều năm của bọn họ.”
Cha và mẹ kế ngược đãi thành như vậy, còn muốn để lễ hỏi của mình lại cho em trai, cô bé này đúng là người trọng tình trọng nghĩa.
Đối lập như vậy, hai vợ chồng Lục Quốc Khánh đúng là chẳng ra gì, người trong đại viện đều nhìn bọn họ với ánh mắt khinh thường.
Mà Lục Quốc Khánh trực tiếp bị tin tức lớn này làm cho choáng váng, nhưng Vương Phượng Kiều luôn cảm thấy nói không chừng sau lưng con nhóc xấu xa này còn có chiêu hiểm gì đó đợi bọn họ, cho nên trong lòng vẫn có chút đề phòng.
Nhưng mà khi Hồ Hữu Tiền đưa 2000 tệ trong tay cho Lục Quốc Khánh trước mặt mọi người, Vương Phượng Kiều lập tức ném ý nghĩ xấu xa trong lòng ra sau đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận