Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 594: Hoắc Cảnh Xuyên khủng hoảng

“Đại đội trưởng, trong đội chúng ta có một thanh niên trí thức tên là Lục Hướng Noãn đúng không ạ.”
“Cô nói thanh niên trí thức Lục à, có có có, cô tìm cô ấy có chuyện gì không?”
“Có chút việc ạ, đại đội trưởng, cô ấy ở đâu ạ, vì sao cháu chưa từng gặp cô ấy ở khu thanh niên trí thức?” Lý Bình giống như mười vạn câu hỏi vì sao, vẫn luôn hỏi mãi.
“Cô ấy dọn ra ngoài, tự mình xây một căn nhà.” Ngay sau đó Hoắc Đại Khánh nói địa chỉ nhà Lục Hướng Noãn cho cô ấy.
Lý Bình vui sướng đến điên lên nói cảm ơn với Hoắc Đại Khánh, sau đó chạy mất.
“Thanh niên trí thức Lý, cô đi chậm một chút, trên đường trơn…” Hoắc Đại Khánh gân cổ lên kêu, nhưng mà để lại cho ông ấy chỉ có bóng dáng.
Vẫn là trẻ tuổi tốt hơn, đâu giống người vùi nửa người vào trong đất như ông ấy, Hoắc Đại Khánh cảm khái trong lòng.
“Trong đám thanh niên trí thức mới tới kia có người em quen sao?” Hoắc Cảnh Xuyên hỏi.
Lục Hướng Noãn dừng bước, quay đầu nhìn về phía anh: “Sao anh biết?”
Hoắc Cảnh Xuyên không nói dối nói ra phỏng đoán của mình: “Vừa rồi nhìn biểu cảm của em có chút không vui, có lẽ bên trong có người em ghét.”
Lục Hướng Noãn nói: “Vậy sao? Quen thì quen, chẳng qua không đến mức chán ghét.”
Chỉ có điều nghe anh nói như vậy trong lòng Lục Hướng Noãn sinh ra chút cảnh giác, cô chỉ biểu hiện rất nhỏ như vậy mà anh đã có thể đoán được.
Mà bí mật lớn nhất của cô là trên người mang theo không gian, như vậy có phải sau này ở chung cũng bị anh biết hay không.
Lục Hướng Noãn nghĩ tới đây trong lòng đột nhiên thấp thỏm, dù sao năng lực điều tra và phản trinh sát của tên này đều rất mạnh.
Nhỡ đâu không cẩn thận để lộ ra thì sao?
Cô không muốn bị người ta coi thành cơ thể sống nghiên cứu.
Hoắc Cảnh Xuyên không biết vì sao trong lòng đột nhiên xuất hiện ý nghĩ cô gái nhỏ cách mình càng ngày càng xa.
Chuyện này khiến anh khủng hoảng, cho nên anh mới nói một câu ngu ngốc: “Hướng Noãn, em là đối tượng của anh.”
Như không chắc chắn lắm, anh lẩm bẩm nói lại lần nữa.
Quả nhiên người đàn ông đang yêu đương chỉ số thông minh là số âm, mạnh như Hoắc Cảnh Xuyên cũng giống thế.
Lục Hướng Noãn bị kéo về hiện thực nhìn anh như nhìn tên bị thiểu năng trí tuệ: “Đầu óc choáng váng à?”
Hoắc Cảnh Xuyên lắc đầu: “Không có.”
“Không có thì hỏi như vậy làm gì, nếu anh không muốn mà nói vậy chúng ta…”
Mấy chữ chia tay còn chưa nói ra miệng, đã bị Hoắc Cảnh Xuyên dùng tay che miệng lại.
Nhưng mà ngay sau đó anh giống như đứa bé làm sai chuyện, lập tức buông lỏng tay ra:
“Rất xin lỗi, là anh quá nóng vội. Anh không muốn nghe thấy mấy lời đó, chúng ta đừng tách ra có được không…”
Lục Hướng Noãn nhìn dáng vẻ của Hoắc Cảnh Xuyên khẩn trương như vậy thì nói:
“Xem biểu hiện của anh.”
Ngay sau đó Lục Hướng Noãn muốn rời đi, hiện giờ cô có chút buồn lo vô cớ quá.
Nếu thật sự có ngày đó mà nói, trước khi anh phát hiện cô sẽ ra tay trước thì được lợi trước, xử lý anh.
Đống đồ cô mua ở trong không gian không phải là mua để phủ bụi, cho dù thế nào cô cũng phải mọi chuyện lấy mình làm chủ.
Hơn nữa nếu sau này hai người thật sự đi đến cuối cùng, hàng năm anh đều ra ngoài làm nhiệm vụ, một năm 365 ngày có tận 200 ngày anh không ở nhà.
200 ngày đó là đủ rồi.
Nghĩ như vậy Lục Hướng Noãn cảm thấy không tệ lắm.
Không biết vì sao Hoắc Cảnh Xuyên lại cảm thấy quan hệ của hai người lại kéo gần hơn, giống như suy đoán vừa rồi đều là nằm mơ.
Chợt xa chợt tới gần khiến trong lòng Hoắc Cảnh Xuyên càng thêm khủng hoảng, luôn cảm thấy không yên ổn anh cho rằng cô gái nhỏ sẽ giống như con bướm bay đi bất cứ lúc nào.
Nhưng mà lần này ánh mắt của anh khóa chặt Lục Hướng Noãn, những lời muốn nói ra cuối cùng không nói ra.
Ngày hôm qua đã nói trước, hôm nay Lục Hướng Noãn muốn mời hai vợ chồng già Hoắc Đại Khánh tới nhà ăn lẩu gà.
Dù sao thường ngày hai vợ chồng già Hoắc Đại Khánh thường xuyên chiếu cố cô, cộng thêm thịt cũng là Hoắc Cảnh Xuyên bắt được, xem như cô làm thuận nước giong thuyền mà thôi.
Lục Hướng Noãn sợ hai vợ chồng Hoắc Đại Khánh lớn tuổi không ăn được cay, vì thế lấy nước sốt cà chua cô hầm từ trước mùa đông ra cho vào trong nồi.
Dư lại là nước cốt, nhưng mà e ngại nhiều người như vậy, Lục Hướng Noãn cẩn thận lần này không muốn bớt việc lấy nước cốt lẩu ra đối phó.
Mà dùng ớt cay hái từ trên núi xuống, dùng mỡ heo xào một lát.

Bạn cần đăng nhập để bình luận