Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 708: Chuẩn bị đồ

Mà Hoắc Cảnh Xuyên ngửi mùi thơm trên người cô gái nhỏ, trong lúc nhất thời hơi xao động.
“Ngày mai anh đi rồi.”
Hoắc Cảnh Xuyên đặt tay của Lục Hướng Noãn vào tay mình thưởng thức.
Tay của cô gái nhỏ rất đẹp, mềm mại không xương, làn da như mỡ đông, trời sinh chính là mệnh được nuông chiều.
“Mọi chuyện…” Còn chưa nói hết câu, đã bị Hoắc Cảnh Xuyên nuốt hết vào bụng.
Kỹ thuật hôn của anh càng thêm thành thục, hoàn toàn không còn ngây ngô như ban đầu.
“Há miệng.”
Hoắc Cảnh Xuyên nhân lúc Lục Hướng Noãn sửng sốt thì chen vào.
Nhưng mà tiếng thở dốc của Lục Hướng Noãn trực tiếp kích thích đại não của Hoắc Cảnh Xuyên, anh bắt đầu hôn sâu hơn.
Không biết qua bao lâu, Hoắc Cảnh Xuyên mới thu tay lại.
Mà Lục Hướng Noãn còn chưa hoàn hồn nằm liệt trên giường đất, mãi mà không nhúc nhích.
Toàn thân từ trên xuống dưới không có chỗ nào tốt.
Hoắc Cảnh Xuyên nhìn đến đỏ mắt, cơ thể lại căng cứng.
Cơ thể của cô gái nhỏ quá kiều nộn, hơi chạm vào là có dấu vết.
Làm hại anh không dám quá dùng sức.
Nhưng anh không dám tiếp tục làm nữa, lại tiếp tục anh sẽ mất khống chế.
Lần này hai người ngoại trừ không đột phá bước cuối cùng, những chuyện khác nên làm không nên làm đều làm.
Lục Hướng Noãn quá mệt mỏi, vậy mà bất tri bất giác ngủ mất.
Đợi Hoắc Cảnh Xuyên thu dọn xong trở về, thì thấy gương mặt ngủ ngây thơ của cô gái nhỏ.
Anh tay chân nhẹ nhàng đi múc chậu nước ấm, dùng khăn lông ướt cẩn thận lau sạch sẽ người Lục Hướng Noãn.
Có một số chỗ anh nhắm mắt lại lau, đợi anh lau cho Lục Hướng Noãn xong bản thân anh không khá hơn chỗ nào.
Trên trán thấm đầy mồ hôi, ngay cả sau lưng cũng ướt đẫm, cả người nóng lên.
Không thể phủ nhận, Lục Hướng Noãn trước mặt có lực dụ hoặc quá lớn đối với Hoắc Cảnh Xuyên.
Lục Hướng Noãn vẫn luôn không tỉnh, mà Hoắc Cảnh Xuyên sắp về đơn vị đương nhiên là luyến tiếc rời đi vào lúc này.
Cho nên ngồi trước giường đất canh giữ cô, đợi đến khi trời sắp sáng, Hoắc Cảnh Xuyên mới nỡ trở về.
Trước khi đi, còn không quên hôn nhẹ lên trán Lục Hướng Noãn một cái.
Mà khi Hoắc Cảnh Xuyên về đến nhà, Vương Quế Anh và Hoắc Đại Khánh đang bận trước bận sau ở phòng bếp.
Một người ngồi xổm ở bệ bếp nhóm lửa, một người bận rộn làm bánh nướng áp chảo, hai người phối hợp với nhau, tốc độ rất nhanh, từng chiếc bánh được nấu ra.

Hóa ra là Vương Quế Anh lo lắng trên đường đi Hoắc Cảnh Xuyên không có đồ ăn, sợ anh lại bị đói.
Dù sao từ chỗ bọn họ đến Bắc Kinh đường đi rất xa, chỉ ngồi xe cũng mất mấy ngày.
Trên xe lửa có đồ ăn, chẳng qua Vương Quế Anh lo lắng cho con sợ Hoắc Cảnh Xuyên ăn không quen, cho nên mới dậy sớm kéo Hoắc Đại Khánh qua giúp đỡ.
Vương Quế Anh không chỉ làm bánh, trong nồi còn nấu mấy quả trứng gà.
Hoắc Cảnh Xuyên nhìn thấy ống khói có khói bay ra, trong phòng bếp có ánh sáng thì đến phòng bếp, vén rèm ra nhìn phát hiện là cha mẹ anh đang bận việc.
Nhìn từng chồng bánh nướng to trên thớt, Hoắc Cảnh Xuyên đâu còn không rõ, lập tức nói:
“Không cần làm đâu ạ, trên xe lửa có đồ ăn, còn không cần phiếu, thanh niên trí thức Lục cũng chuẩn bị không ít.”
Đâu nghĩ tới Vương Quế Anh nghe thấy lời Hoắc Cảnh Xuyên nói, tay vẫn bận việc như cũ:
“Thanh niên trí thức Lục là thanh niên trí thức Lục, mẹ là mẹ, nhưng mà lão tam, tính cách này của con nên sửa lại, mỗi ngày xụ mặt như thế, còn chưa đủ dọa người à, không biết sao thanh niên trí thức Lục chịu được con.”
Châm chọc còn là mẹ ruột.
“Ừm.” Hoắc Cảnh Xuyên xoay người về phòng thu dọn đồ.
Nhưng mà đợi thu dọn đồ xong, Hoắc Cảnh Xuyên đứng trước gương, tay vuốt ve qua lại mặt.
Anh đáng sợ như vậy sao?
Khi Hoắc Cảnh Xuyên nhếch miệng cố gượng cười một cái, chẳng đẹp chút nào, còn dọa mình sợ hãi.
Cuối cùng dứt khoát từ bỏ, thay vì sửa, còn không bằng thực tế với cô gái nhỏ một chút.
Cô gái nhỏ thích tiền, thấy tiền là đôi mắt sáng lên, vậy mình đi làm nhiều nhiệm vụ, kiếm nhiều tiền, khiến cô vui vẻ nhiều hơn.
Vương Giải Phóng nghĩ tới buổi sáng phải đưa Hoắc Cảnh Xuyên đi, cho nên không ăn cơm sáng đã đạp xe tới đại đội Hồng Kỳ.
Đương nhiên anh ta cũng không quên chuyện anh ta đồng ý với thanh niên trí thức đen, có bóng ma làm rơi lương thực lần trước, Vương Giải Phóng trực tiếp buộc non nửa túi lương thực thô lên trước xe.
Bên trong đều là bột mì cao lương, bột ngô…
Vương Giải Phóng đạp xe tới khu thanh niên trí thức trước, phát hiện cửa khu thanh niên trí thức đóng chặt, ngay cả ống khói cũng không có khói bốc lên, biết là mình tới sớm, cho nên đạp xe tới thẳng nhà Hoắc Cảnh Xuyên.
Chẳng qua không biết vì sao không thấy thanh niên trí thức đen kia, trong lòng anh ta hơi mất mát.

Bạn cần đăng nhập để bình luận