Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 234: Xây nhà

“Chú út, sao chú ngốc như vậy, cháu không bao giờ muốn nói chuyện với chú nữa.” Nhìn dáng vẻ đầu gỗ của chú út nhà mình, Hoắc Anh Tử dậm chân, nổi giận đùng đùng rời đi.
Cô bé đã quy kết Hoắc Cảnh Xuyên trong lòng là mắt mù không có phúc khí, người đẹp như thế đều chướng mắt, chẳng trách đã nhiều tuổi như vậy mà vẫn còn độc thân.
Lục Hướng Noãn lau khô mặt xong, cũng chỉ bôi kem dưỡng để bổ sung nước, còn có kem chống nắng, trang điểm cho mình xong thì đi ra.
Sau khi ra ngoài thì thấy người đàn ông vừa rồi vẫn còn đứng trong sân, không biết có phải ảo giác của mình hay không, Lục Hướng Noãn cảm thấy đôi mắt của người đàn ông vẫn luôn nhìn về phía cô, cảm giác không thoải mái nảy lên trong lòng.
Vừa vặn Lục Hướng Noãn muốn rời mắt đi, tầm mắt hai người chạm nhau.
Trong mắt Hoắc Cảnh Xuyên tràn ngập kinh diễm, nhưng rất nhanh đã rời mắt.
Bởi vì anh thấy được chút chán ghét từ trong mắt cô, cho dù ngụy trang rất tốt nhưng vẫn bị anh phát hiện, trong tiềm thức không nghĩ tới cô sẽ chán ghét mình.
Hoắc Cảnh Xuyên cảm thấy mình chắc chắn điên rồi, nhưng rất nhanh anh nghe thấy Vương Quế Anh gọi mình ăn cơm.
Đợi anh lấy lại tinh thần, thanh niên trí thức vừa rồi đã không thấy nữa.
Hoắc Cảnh Xuyên bực bội cào tóc, nhưng mà ba giây sau anh điều chỉnh lại cảm xúc, bước chân dài đi vào nhà.
Đợi anh đi vào phòng xong, phát hiện vị trí bên cạnh thanh niên trí thức vừa rồi còn có chỗ trống, cho nên bước nhanh tới, vẻ mặt không đổi sắc ngồi xuống bên cạnh cô.
“Chú út, chú ngồi vị trí của cháu.” Hoắc Gia Tề tiến vào thì thấy vị trí của mình bị chiếm, rất không vui, cho dù người này là chú út cậu bé thích cũng không được.
“Mau ngồi xuống ăn cơm.” Hoắc Cảnh Xuyên không thấy chột dạ chút nào, nhưng mà cũng không có ý đứng dậy.
“Ngồi chỗ nào cũng giống nhau, tới ngồi cạnh bà nội.” Hôm nay Vương Quế Anh vẫn luôn cười không khép miệng, lấy nửa cái bánh bột ngô trong sọt ra đưa cho cậu bé.
Bởi vì không dám phản kháng bà nội mình, vì thế Hoắc Gia Tề tâm bất cam tình bất nguyện ngồi xuống cạnh bà nội, đồng thời ánh mắt tràn ngập oán hận nhìn Hoắc Cảnh Xuyên, nhưng mà Hoắc Cảnh Xuyên không để ý tới cậu bé.
Tâm trạng rất tốt ăn cơm.
Sau khi ăn xong.
Lục Hướng Noãn đi theo hai anh em Hoắc gia ra ngoài, bởi vì hôm nay là ngày xây nhà cho cô.
Mà Hoắc Cảnh Xuyên cũng muốn đi theo, nhưng bị mẹ anh gọi lại.
“Nhóc ba, bên nhà thím họ con có cô bé xấp xỉ tuổi con, con có muốn hai ngày này dành thời gian đi gặp mặt không? Cô gái kia rất thành thật…”
Vương Quế Anh gian nan nói, nhưng trong đầu Hoắc Cảnh Xuyên lại hiện lên dáng vẻ của thanh niên trí thức vừa rồi.
“Mẹ, mẹ đừng động vào chuyện này nữa.” Hoắc Cảnh Xuyên trực tiếp mở miệng cắt ngang mẹ đang lải nhải.
“Mẹ đừng động mẹ đừng động, sao mẹ có thể mặc kệ chuyện này được, tên nhóc này.” Vương Quế Anh vừa nghe thấy những lời này, trong lòng tức giận, hai mươi mấy tuổi vẫn còn độc thân.
Đổi thành là người nào, người nào không vội.
“Mẹ lại nói, con sẽ về bộ đội.” Hoắc Cảnh Xuyên trực tiếp dùng biện pháp có tác dụng nhất, đó chính là uy hiếp.
Nhưng mà Vương Quế Anh thật sự ăn chiêu này, để lại câu đời trước nợ Hoắc gia các con rồi đi ra ngoài.
Mà lỗ tai của Hoắc Cảnh Xuyên cũng thanh tịnh không ít.
Bên này đám Hoắc Đại Khánh và Lục Hướng Noãn cũng tới chỗ phân đất nền cho Lục Hướng Noãn.
Nơi này không rộng lắm, nhưng mà có thể xây hai phòng, còn có thể vòng ra một mảnh vườn trồng rau, vẫn dư dả.
Cho nên Hoắc Đại Khánh chỉ mảnh đất trước mắt, nói tính toán trong lòng ông ấy với Lục Hướng Noãn, thuận tiện nhìn xem cô có yêu cầu gì, trước khi xây nhà nói ra cho bớt việc.
Vẫn là ý nghĩ xây hai phòng lúc trước, gian ngoài là phòng bếp, buồng trong là giường đất nam bắc, đến lúc đó tìm lão Lưu xây giường đất trong đội dùng gạch đất làm giường sưởi.
Giường sưởi trong phòng nối với bệ bếp ngoài phòng, như vậy mùa đông khi nhóm lửa nấu cơm, giường đất trong phòng cũng nóng lên.
Hơn nữa đến lúc đó lại xây một cái lỗ dưới giường đất, như vậy khi giường đất không còn nóng có thể thêm củi làm nóng nó, mùa đông không cần lo lắng bị đông lạnh, như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều tiền.
Lục Hướng Noãn nghe xong không có ý kiến, nhưng mà cô cũng nói ra yêu cầu duy nhất của mình, đó là nhà vệ sinh.
Cô thật sự không chịu được hố xí hiện giờ, không chỉ luôn phải nhịn ghê tởm, còn lo lắng mình rơi xuống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận