Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 520: Ớt xanh xào thịt khô

Người không biết còn tưởng Lục Hướng Noãn làm “chuyện xấu” gì ấy chứ.
Mà Hoắc Cảnh Xuyên ngồi trong sân nghe Lục Hướng Noãn ở bên trong liên tục hắt xì thì nhíu mày, trong lòng có chút lo lắng.
Hiện giờ anh vô cùng căm hận hai chân tàn phế không làm được gì của mình.
“Trong phòng sao? Sao nghe Hướng Noãn vẫn luôn hắt xì như vậy?” Nhưng Vương Quốc An đau lòng con gái không ngồi yên, đặt chén trà trong tay xuống, sau đó đi đến phòng bếp nhìn xem.
Kết quả vừa đến cửa, ông ấy cũng hắt xì hết lần này tới lần khác.
“… Sao… Lại cay như vậy…” Nhưng mà thơm quá, Vương Quốc An chỉ ngửi mùi thôi, ông ấy có thể ăn sáu bát cơm.
Lúc này bụng cũng rất phối hợp sôi ùng ục, ông ấy liếc mắt nhìn người trong phòng, phát hiện không có ai chú ý tới thì nhanh chóng che cái bụng không biết cố gắng của mình.
“Thanh niên trí thức Lục nấu ớt xanh xào thịt khô, có lẽ ớt xanh quá cay.” Vương Quế Anh bị sặc dùng áo lau mắt, sau đó giải thích với Vương Quốc An.
Vương Quốc An vừa nghe còn có thịt khô thì không biết cố gắng nuốt nước bọt, nhưng ông ấy không quên nói:
“Hướng Noãn, làm một chút là được, không cần phiền phức như thế.”
Ông ấy chỉ sợ bọn họ ăn một bữa như vậy, lại ăn hết lương thực của con gái.
Sớm biết sẽ ăn cơm ở đây, khi tới ông ấy đã đến hợp tác xã mua bán mua ít đồ mang tới.
Chẳng qua Vương Quốc An đã quên, khi ông ấy nghe con trai tới báo tin nói Lục Hướng Noãn bị bắt nạt, ông ấy đã đạp xe không thấy bóng dáng.
Ngay cả xin nghỉ cũng là Vương Dược Phú xin cho ông ấy, nếu không đợi trở về, đám tiểu nhân vẫn luôn đối phó với Vương Quốc An sẽ tìm cơ hội soi mói.
“Con biết rồi ạ, cha mau đi ra đi, cơm sắp nấu xong rồi.” Lục Hướng Noãn vớt ớt cay xào thịt khô màu đỏ rực trong nồi ra, sau đó không nhanh không chậm nấu món thứ hai là cà chua xào trứng.
Cà chua là Vương Quế Anh mang tới, trứng gà là cô lấy từ không gian ra, nhưng mà không nhiều lắm, chỉ có ba quả, ở thời buổi này cũng xem như là rất nhiều.
Mà Lưu Thúy sớm đã làm xong món dưa leo trộn sở trường của bà ấy.
“Ớt cay quá cay, đừng nói là Hướng Noãn làm đầu bếp, ngay cả tôi đứng ở cửa còn bị sặc đến không ngừng hắt xì.”
Vương Quốc An hi hi ha ha nói với Hoắc Đại Khánh.
Hoắc Cảnh Xuyên ở bên cạnh thì yên tâm, nhưng mà anh nghe trong lòng cuộc nói chuyện này của Vương Quốc An.
Nói cách khác những ngày trong tương lai, chỉ cần Hoắc Cảnh Xuyên không làm nhiệm vụ ở nhà, Lục Hướng Noãn sẽ là đồ ăn tới há miệng, cơm tới vươn tay.
Đừng nói là cơm không cần nấu, ngay cả nồi bát Hoắc Cảnh Xuyên cũng không nỡ để cô chạm vào.
Món chính là bánh bột ngô, sợ mọi người ăn không đủ no Lục Hướng Noãn hấp đầy một nồi bánh bột ngô.
Tuy không ăn ngon nhưng quản đủ, cho dù ăn thả ga cũng không hết.
Chẳng qua khi Lục Hướng Noãn lấy túi bột ngô đã vơi đi rất nhiều trong tủ bát xuống, trùng hợp là bị Vương Quế Anh thấy được.
Vương Quế Anh định đợi lần tới bảo ông già nhà mình đưa sang, đều nói đứa bé choai choai ăn nghèo người già, cả đám bọn họ đều là người lao động khỏe mạnh, ăn rất nhiều.
Cộng thêm còn nhiều miệng như thế.
Chỉ riêng bốn người nhà bọn họ, chỉ sợ đã ăn hết đồ ăn nửa tháng của thanh niên trí thức Lục.
Rất nhanh cơm đã nấu xong, mấy món đồ ăn đều được Vương Quế Anh và Lưu Thúy lục tục bưng lên bàn.
Mà Lục Hướng Noãn sợ bọn họ ăn sẽ bị nghẹn, vì thế tay chân lanh lẹ nấu thêm món canh cà chua trứng.
Khi múc ra là người yêu thích rau thơm, Lục Hướng Noãn còn cho một đống vào bên trong, nếu sau này có cơ hội cô muốn khắp nơi cả nước đều trồng đầy rau thơm.
Ngoài ra cô còn nhỏ hai giọt dầu mè vào trong, hương vị ấy à, quả thực là thơm muốn chết.
Chỉ là bữa cơm xoàng không cần chú ý nhiều như vậy, đàn ông phụ nữ đều ăn chung một bàn, nói chung là rất tùy ý.
Mà ngoại trừ ba món ăn làm lúc trước, trên bàn còn có thêm đậu que xào, khoai tây thái sợi xào, khoang lang đỏ ngào đường.

Đã nấu rất nhiều, đi con đường lợi ích thực tế, chỉ riêng đĩa còn to hơn mặt Lục Hướng Noãn, đĩa trong nhà không đủ Lục Hướng Noãn còn dùng chậu trong nhà cứu giá.
Mà khi Lục Hướng Noãn làm khoai lang đỏ ngào đường đã tốn không ít sức, suy nghĩ trong nhà “không nhiều dầu lắm”, Lục Hướng Noãn chiên từng miếng từng miếng.
Còn cần phải đun sôi đường cho nên khi nó đổi màu, tóm lại là quá phiền phức.
Ngoài ra chính là Vương Quế Anh và Lưu Thúy đau lòng đường trắng muốn chết, nhưng mà lần này hai người không hé răng, kệ Lục Hướng Noãn làm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận