Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 77: Sao con không ăn

“Muốn ăn à.” Lục Hướng Noãn nâng cao âm lượng một chút, sau đó chiếc đũa vươn về trước lại vòng một cái, vào trong miệng mình, cố ý nhai thật to, ăn xong còn không quên nói: “Không có cửa đâu.”
Chuyện này khiến Lục Hồng Tinh tức giận, nắm chặt tay muốn đánh cô.
“Có phải vừa rồi mày còn chưa chịu đủ, muốn thêm một lần nữa hay không?” Chỉ một câu này đã kéo Lục Hồng Tinh về hiện thực, vô cùng nhát gan buông lỏng tay ra, cũng không ăn cơm, đặt đũa xuống đi ra ngoài.
Mà Vương Phượng Kiều mới bưng bát thịt gà bà ta giấu đi tới, thì thấy con trai bà ta đi ra ngoài, nhanh chóng tiến lên giữ chặt cậu ta:
“Sao con không ăn?”
“Không muốn ăn, tránh ra.” Lục Hồng Tinh ngang ngược đẩy Vương Phượng Kiều ra sau đó đi ra ngoài.
Trong lòng cậu ta tức bà ta muốn chết, con nhóc như vậy cũng không thu thập được, làm hại cậu ta không ăn được thịt, cần bà ta có tác dụng gì.
Vương Phượng Kiều chỉ có thể nhanh chóng đuổi theo cậu ta, móc 5 hào và phiếu gạo trong túi nhét vào tay cậu ta, bảo cậu ta đến Tiệm Cơm Quốc Doanh kiếm gì ăn ngon.
Lúc này trên mặt Lục Hồng Tinh mới tốt hơn chút, nhưng vẫn không hài lòng lắm, bởi vì Tiệm Cơm Quốc Doanh tốt tới mấy, cũng không có gà hầm nấm hương kia.
Nhìn thấy cậu ta ra khỏi đại viện, lúc này Vương Phượng Kiều mới quay về phòng, nhìn thấy Lục Hướng Noãn ăn đùi gà thỏa thích thì mắng thầm một câu trong lòng, sau đó ngồi xuống.
Lục Hướng Noãn chỉ liếc mắt nhìn một cái, không nói câu nào.
Cả một chậu thịt gà đều vào bụng cô, thậm chí cô còn không buông tha nấm ở bên trong.
Nước gà hầm nấm cũng có hương vị đặc biệt riêng, ăn vào siêu ngon, quả thực khiến người ta muốn dừng mà không được.
Vương Phượng Kiều và Lục Quốc Khánh chỉ có thể ngồi bên cạnh nhìn cô, nghĩ tới cả con gà cộng thêm hai bát cơm tẻ đều vào bụng cô, vậy thì cô chắc chắn không ăn nổi thịt kho tàu trên bàn, như thế thì tiện nghi cho hai bọn họ.
Kết quả không nghĩ tới Lục Hướng Noãn không đặt đũa xuống, trái lại bưng đĩa thịt kho tàu tới trước mặt mình, đổ nước thịt vào trong cơm trộn lên, sau đó gắp thịt kho tàu cho vào miệng.
Một miếng, hai miếng, ba miếng…
Cuối cùng cả đĩa thịt kho tàu cũng vào bụng cô, lúc này Lục Hướng Noãn mới thỏa mãn ợ một cái.
Còn đĩa cải thảo và dưa muối trên bàn kia cô không chạm vào, sau khi ném đũa lên bàn thì cô đi về phòng.
Mà Vương Phượng Kiều và Lục Quốc Khánh xui xẻo ăn cải thảo không được ăn chút thịt nào.
Lục Hướng Noãn nằm trên giường xoa cái bụng hơi trướng lên, sau đó lấy hộp thuốc tiêu hóa trong không gian ra, uống hai viên, uống mấy ngụm nước linh tuyền mới dễ chịu hơn chút.

Cô đột nhiên phát hiện mình xuyên tới mấy ngày, còn chưa xem mình trông như thế nào.
Nghĩ tới cái gì thì phải làm cái đó, cô nhanh chóng tìm một cái gương trong không gian, thuận tiện vén tóc mái rất dày trên trán ra đứng trước gương soi.
Chẳng trách lão già kia cố chấp muốn cưới nguyên chủ, nếu cô là đàn ông, cô cũng muốn.
Chỉ dựa vào gương mặt này đặt ở giới giải trí hiện đại, còn không đại sát bốn phương, kinh diễm toàn bộ giới giải trí.
Gương mặt trái xoan tinh xảo, lông mày lá liễu thon dài, nhưng trong đôi mắt phượng kia như ẩn giấu hồ nước xuân, bí mật kèm theo chút quyến rũ, giống y như có thể câu hồn phách con người.
Dưới cái mũi cao thẳng là đôi môi hơi mỏng, như hoa hồng kiều nộn ướt át, khiến người ta muốn âu yếm.
Nhưng cả người nhìn qua như là một thiếu nữ không rành chuyện đời, hồn nhiên như một tờ giấy trắng, khiến người ta nhìn muốn nổi điên.
Hơn nữa mấy ngày gần đây Lục Hướng Noãn vẫn luôn không bạc đãi miệng mình, ăn đủ loại đồ ăn ngon có dinh dưỡng vào bụng, gương mặt vốn hơi vàng như nến bây giờ trong trắng lộ hồng, càng thêm chọc người ta mến yêu.
Gương mặt này chính là Tô Đắc Kỷ bản hiện đại mà, Lục Hướng Noãn vuốt ve gương mặt này không nhịn được lẩm bẩm.
Bây giờ cô đã nghĩ thông suốt vì sao mỗi ngày Lục Thải Liên sẽ tìm cách phá hủy gương mặt này của nguyên chủ, dù sao ghen tị mạnh như vậy đương nhiên cô ta không muốn nguyên chủ đáng thương này cướp đoạt nổi bật của cô ta.
Nhưng mà hai bánh quai chèo trước ngực tạo thành nét bút hỏng trên cơ thể này, cô đoán là do không đủ dinh dưỡng tạo thành, tóc trở nên vàng khô còn thô.
Nhưng may mà tóc vẫn còn nhiều, độ dày của bím tóc này tương đương với toàn bộ tóc của cô trong kiếp trước.
Nhưng mà cũng không cần lo lắng nhiều, sau này bổ sung đủ dinh dưỡng là được, trong không gian có nhiều thứ tốt như thế, lấy ra một ít bất kỳ cũng đủ dùng.
Ít nhất cô không cần lo lắng vấn đề đầu trọc, nhưng mà nghĩ lại, gương mặt này của cô cũng không phải là dấu hiệu tốt, hơn nữa bây giờ cô còn uống nước linh tuyền mỗi ngày.

Bạn cần đăng nhập để bình luận