Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 1014: Chúc mừng năm mới

Đương nhiên Lục Hướng Noãn cũng nhận được rất nhiều lời cảm ơn ngọt ngào.
Trình Hiểu Yến sợ mấy đứa bé ở trong phòng ầm ĩ tới Lục Hướng Noãn và Hồ Ái Hương, dù sao hiện giờ hai người đang mang thai, không giống với lúc trước.
Vì thế Trình Hiểu Yến đuổi mấy đứa bé ra ngoài chơi, mấy đứa bé được kẹo đều ước gì được ra ngoài ấy chứ, bọn họ muốn khoe kẹo dì xinh đẹp cho với đám đồng bọn.
Cho nên Trình Hiểu Yến vừa mới nói xong, mấy đứa bé đã chạy nhanh ra ngoài, ngay cả Vương Ái Dân cũng được Vương Ái Quốc ôm đi.
Trong phòng lập tức yên tĩnh lại, Lục Hướng Noãn lấy hạt dưa cho hai người cắn, ba người phụ nữ vừa nói vừa cười trong phòng.
Mà ba người đàn ông thì ở phòng bếp bận rộn nấu cơm tất niên.
Lưu Quốc Diệu không biết nấu cơm, tuy từ lúc Hồ Ái Hương mang thai anh ta cũng học, nhưng tay nghề không tốt lắm, chỉ làm ra được món ăn có thể ăn, lấp đầy bụng mà thôi, hai chữ ăn ngon thì không dám nói tới.
Mà Vương Chí Cường biết nấu, nhưng cũng giới hạn ở bình thường mà thôi.
Bởi vì đồ ăn trong nhà chỉ có như thế, cho nên nhìn cá nhìn gà trên bàn, trong lòng anh ta hơi nhút nhát, đương nhiên không dám ra tay.
Đồ ăn Hoắc Cảnh Xuyên chuẩn bị hôm nay đều là đồ Lục Hướng Noãn thích ăn, đương nhiên là anh sẽ không để Lưu Quốc Diệu và Vương Chí Cường động vào.
Nhìn động tác như nước chảy mây trôi của Hoắc Cảnh Xuyên, Lưu Quốc Diệu và Vương Chí Cường đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, ngay sau đó giúp đỡ Hoắc Cảnh Xuyên.
Lưu Quốc Diệu rửa rau, Vương Chí Cường thái rau thái thịt, hai người phân công rõ ràng, phối hợp vô cùng ăn ý, mà Hoắc Cảnh Xuyên thì phụ trách xào rau.
Trong lúc Hoắc Cảnh Xuyên xào rau còn thường nhìn nồi cơm gạo nếp bí đỏ, đây là anh tạm đặt lên bếp, chủ yếu là hấp nó.
Cơm gạo nếp bí đỏ là Lục Hướng Noãn muốn ăn, cho nên Hoắc Cảnh Xuyên hỏi xong thì tự mình tìm kiếm nấu.
Bí đỏ cắt nửa ra, sau đó đào rỗng bên trong, cuối cùng cho gạo nếp ngâm cả đêm, gạo đen…
Nhét hết vào bên trong bí đỏ, sau đó hấp hai tiếng trên lửa to.
Hoắc Cảnh Xuyên sợ không đủ thời gian, cho nên nấu từ sớm.
Hiện giờ nó đã chín, Hoắc Cảnh Xuyên đậy nắp vào đặt nó vào trong nồi trên bếp, phía dưới bếp có lửa nhỏ, chính là sợ nó nguội mất.
Mùa đông trời lạnh, nhiệt độ không khí thấp, đồ ăn mới nấu xong đã nguội, cho nên Hoắc Cảnh Xuyên cho hết đồ ăn vào nồi để bí đô xôi ngọt thập cẩm.
Đợi lát nữa nấu hết món ăn xong lại bưng lên bàn, như vậy có thể ăn được đồ ăn nóng hổi.
Hoắc Cảnh Xuyên vốn chuẩn bị nhiều đồ ăn, cộng thêm hai nhà Hồ Ái Hương và Trình Hiểu Yến mang đồ ăn tới, làm tổng cộng 12 món mặn, hai món canh, bàn đã sắp không đủ bày.
Món ăn thì có cá chua ngọt, gà hầm nấm, khoai lang đỏ ngào đường, địa tam tiên, thịt kho tàu…
Hai món canh có canh xương sườn, canh cà chua trứng.
“Như vậy quá phong phú rồi.” Trình Hiểu Yến nhìn đồ ăn trên bàn, kinh ngạc nói.
Từ lúc cô ấy có ký ức tới nay, thì chưa từng thấy đồ ăn phong phú như vậy.
Cho dù là ăn tết cũng không như thế, trong lúc nhất thời Trình Hiểu Yến cảm thấy hôm nay bọn họ không nên tới đây.
Lục Hướng Noãn nhìn ra được Trình Hiểu Yến nghĩ gì từ trên mặt cô ấy, cho nên trấn an:
“Ăn tết ấy mà, náo nhiệt một chút. Chị dâu mau ngồi xuống ăn cơm đi, nếu không đồ ăn sẽ nguội mất.”
Lục Hướng Noãn nói xong thì nhét đũa vào trong tay Trình Hiểu Yến.
Lúc này Trình Hiểu Yến chỉ có thể ngồi xuống ăn, nhưng mà trong lòng cô ấy ghi nhớ ý tốt này của Lục Hướng Noãn.
Cô ấy tính toán qua một thời gian nữa, sẽ nhờ người bên nhà mẹ đẻ ở nông thôn tìm thứ tốt gửi tới cho Lục Hướng Noãn.
Giữa người với người đừng luôn muốn chiếm hai chữ tiện nghi, phải có tới có lui, chỉ có như vậy mới khiến tình cảm giữa đôi bên càng tốt hơn.
Cơm tất niên ấy mà, phải ăn ngon uống tốt, vì thế Lục Hướng Noãn còn lấy rượu trong nhà ra.
Đây là rượu mấy ngày trước cô tìm cớ lấy trong không gian ra, chẳng qua là đã đổi chai mà thôi.
Chỉ có điều ở đây chỉ có mình Vương Chí Cường uống, Hoắc Cảnh Xuyên từ lúc Lục Hướng Noãn mang thai đã kiêng rượu.
Mà Lưu Quốc Diệu là vì lần trước uống say, về nhà bị vợ mắng, lần này anh ta không dám uống một giọt, hơn nữa anh ta cũng phải chiếu cố thai phụ.
Uống một mình không thú vị, cho nên Vương Chí Cường uống hai ly là không uống nữa, anh ta bảo Hoắc Cảnh Xuyên cất rượu đi.
Đợi sau này Hồ Ái Hương và Lục Hướng Noãn sinh con xong, ba bọn họ lại uống một bữa thống khoái.
Cuối cùng mọi người lấy nước trà thay rượu, cùng nâng chén, mấy đứa bé cũng bưng cốc nước trong tay chạm chén.
“Chúc mừng năm mới.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận