Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 800: Cha không đánh mẹ

Hiện giờ trời dần nóng lên, đồ không thể để được lâu, Lục Hướng Noãn cho thịt mỡ cắt thành từng miếng vào nồi rán.
Thịt mỡ này nặng khoảng hơn 1 cân, nấu được một bình mỡ heo to, có lẽ đủ cho hai bọn họ ăn một thời gian.
Lục Hướng Noãn lấy cải thảo trong không gian ra, chỉ lấy lá cải thảo, sau đó trộn lẫn với tóp mỡ làm hai nồi bánh bao hấp.
Nghĩ tới hôm qua Trình Hiểu Yến nói chuyện thay mình, Lục Hướng Noãn cầm lấy mấy cái bánh bao đưa tới nhà Trình Hiểu Yến.
Vừa vặn Vương Ái Dân cũng ở nhà, nhìn thấy Lục Hướng Noãn tới đây y như con chó nhỏ nhìn thấy xương, ngửi mùi là chạy tung tăng tới.
“Dì.” Vóc dáng của Vương Ái Dân chưa đủ cao, còn chưa tới eo Lục Hướng Noãn, cho nên chỉ có thể dùng tay kéo ống quần cô, chào hỏi cô.

“Mẹ cháu đâu?”
Vương Ái Dân nhỏ giọng nói: “Mẹ cháu đang bận việc trong phòng, dì, cháu nói chuyện này với dì, dì đừng nói với người khác nhé.”
“Dì không muốn nghe, cháu đừng…” Lục Hướng Noãn còn chưa nói xong, Vương Ái Dân đã mở miệng nói ra.
“Tối qua khi cháu ngủ, cháu thấy cha cưỡi lên người mẹ cháu, đánh mẹ, mẹ còn khóc nữa. Cha xấu xa, đợi sau này cháu trưởng thành, cháu sẽ báo thù giúp mẹ cháu.”
Vương Ái Dân nói xong còn vung nắm đấm nhỏ của mình.
Lục Hướng Noãn nghe thấy thế, trên đầu có một đám quạ đen kêu cạc cạc bay loạn, đương nhiên là cô đoán được đánh nhau mà Vương Ái Dân nói là gì.
Nhưng nhìn đôi mắt hồn nhiên không rành của Vương Ái Dân, đại não của cô hiếm khi trống rỗng, không biết nên đáp lại như thế nào.
Ngay sau đó Trình Hiểu Yến đi ra cũng nghe thấy lời nói của Vương Ái Dân, gương mặt đỏ bừng như mông khỉ.
Trình Hiểu Yến nhanh chóng kéo Vương Ái Dân còn đang nắm lấy ống quần của Lục Hướng Noãn, vẻ mặt mất tự nhiên nói:
“Em dâu, em tới chơi à, mau vào nhà đi.”
Đều tại chồng mình, không biết ngày hôm qua phát thần kinh gì vẫn luôn quấn lấy cô ấy đòi không ngừng, kết quả bị con trai thấy được, đúng là mất mặt muốn chết.
Lục Hướng Noãn ngẩn ra một lát, nhanh chóng khôi phục lại, cô đưa bánh bao trong tay cho Trình Hiểu Yến:
“Trong nhà còn chút việc, đây là bánh bao em mới làm xong, tặng cho mọi người nếm thử.”
“Sao có thể không biết xấu hổ như vậy được?”
“Lần trước hai bọn em tới nhà chị ăn cơm mà, nếu chị không nhận lần sau em không dám tới nữa.”
Đã nói như vậy, nếu Trình Hiểu Yến không nhận thì đúng là không thể nào nói nổi.
Trình Hiểu Yến bảo Lục Hướng Noãn đợi, cô ấy đi cất đồ trả bát lại cho cô.
Đợi khi Trình Hiểu Yến ra ngoài, trong tay còn có bát rau muối: “Đây là dưa leo chị mới muối, ăn kèm với cháo, em mang về nếm thử đi.”
Lục Hướng Noãn cũng không khách sáo với cô ấy, nhận lấy bát rồi rời đi.
Vương Ái Dân cũng muốn đi theo, nhưng bị Trình Hiểu Yến ngăn cản lại:
“Ái Dân, cha không đánh mẹ, ngày hôm qua con nhìn nhầm rồi, sau này không thể nói linh tinh có nghe thấy không?”
Vương Ái Dân mím môi nói: “Rõ ràng là không nhìn nhầm, cha đánh mông mẹ, mẹ còn luôn khóc lóc nói đừng mà. Mẹ, mẹ nói dối.”
Giây tiếp theo, Vương Ái Dân lập tức khóc to.
Lúc này gương mặt Trình Hiểu Yến nóng rát, nhưng dỗ con trai mới là chuyện quan trọng trước mắt, nếu không ầm ĩ đến mức hàng xóm tới vây xem náo nhiệt, như vậy mới mất hết mặt mũi.
“Con lại khóc, mẹ sẽ không cho con ăn bánh bao dì mang tới.”
Vương Ái Dân nghe thấy thế lập tức nín khóc, bắt đầu ầm ĩ Trình Hiểu Yến muốn ăn bánh bao, mà Trình Hiểu Yến thì âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Bởi vì nhạc đệm nhỏ ngày hôm nay, cũng khiến Vương Chí Cường trở về, đã bị Trình Hiểu Yến nô dịch dùng ga trải giường ngăn cách hai giường.
Mới đầu Vương Chí Cường còn chưa hiểu, kết quả khi nghe được vợ nói chuyện tốt mà con trai làm, anh ta muốn tìm khe đất chui vào.
Đúng là mất mặt muốn chết.
Nếu để lão Hoắc biết được chuyện này, chắc chắn sẽ cười anh ta ba ngày.
Lục Hướng Noãn tặng năm cái bánh bao cho nhà Hồ Ái Hương xong, đợi khi cô trở về cũng xách một túi rau trở về, là Hồ Ái Hương cho.
Bên trong có rau hẹ, nhưng mà hôm nay đã hơi muộn, đợi ngày mai lại làm sủi cảo nhân rau hẹ trứng gà ăn.
Ở niên đại thứ gì cũng không có này, Lục Hướng Noãn không thích đi làm, phương thức tiêu khiển chỉ có đọc sách và nấu cơm, còn tụ tập nghe bát quái thì cô không làm được.
Cô thích thanh tĩnh.
Hoắc Cảnh Xuyên tan làm về nhà, liên tục ăn sáu cái bánh bao mới dừng lại.
Sau khi ăn xong, Lục Hướng Noãn và Hoắc Cảnh Xuyên tắm rửa xong lên giường ngủ, chẳng qua Hoắc Cảnh Xuyên là người da mặt dày, nên vận động một lát tiêu cơm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận