Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 55: Làm bộ làm tịch

“Ông sợ tôi vạch trần xiếc của hai người đúng không.” Lục Hướng Noãn xoa cánh tay bị nắm đau của mình, giống y như đại gia bắt chéo hai chân, vẻ mặt trêu tức nhìn hai vợ chồng trước mặt.
“Cho dù thế nào hôm nay tao cũng phải đánh chết đứa con gái bất hiếu như mày.” Lục Quốc Khánh thật sự không nhịn được, đóng cửa xong thì tiện tay cầm lấy cái chổi muốn đánh Lục Hướng Noãn.
“Lão Lục, đứa bé còn nhỏ không hiểu chuyện, sau này trưởng thành sẽ biết rõ khổ tâm của chúng ta. Anh ngàn vạn lần đừng đánh hỏng, đánh hỏng thì làm sao bây giờ.” Vương Phượng Kiều “làm bộ làm tịch” kéo Lục Quốc Khánh.
Thực ra bà ta ước gì lão Lục đánh chết mới thôi, ai bảo hôm nay tiểu tiện nhân này cố ý khiến bà ta mất mặt ở bệnh viện.
“Thẹn quá hóa giận muốn đánh người đúng không.” Lục Hướng Noãn lấy gậy điện trong không gian ra, giấu ở trong tay áo, dáng vẻ nóng lòng muốn thử nhìn Lục Quốc Khánh trước mặt.
Chết đến nơi còn không biết hối cải, Lục Quốc Khánh thực sự bị dáng vẻ này của cô làm cho khí huyết tăng cao, chổi trên tay cũng không lưu tình đánh về phía người Lục Hướng Noãn.
Kết quả Lục Hướng Noãn giành trước một bước, ở vị trí bọn họ không nhìn thấy lén mở gậy điện mức cao nhất, không chút lưu tình dí vào người ông ta.
Lục Quốc Khánh còn chưa kịp phản ứng, đã nằm trên đất co giật, tóc trực tiếp dựng lên, còn bốc khói đen.
“Lão Lục, anh làm sao vậy, anh đừng làm em sợ.” Vương Phượng Kiều nhìn Lục Quốc Khánh vừa rồi còn êm đẹp đột nhiên thành dáng vẻ như quỷ này, cũng không dám tiến lên chạm vào, sợ lát nữa lại liên lụy bà ta cũng như vậy.
“Đôi mắt của bà mù à, chắc chắn là người mẹ đã sớm chết đi của tôi không nhìn nổi, hiển linh muốn dẫn ông ta đi.” Không biết Lục Hướng Noãn lấy đâu ra nắm hạt dưa, vừa cắn vừa trò chuyện với Vương Phượng Kiều.
Chẳng qua hạt dưa này bị ẩm, ăn vào vị không ngon lắm, không ăn ngon bằng trong không gian của cô.
“Mày còn rủa cha mày như vậy à, đồ không có lương tâm.” Đã đến lúc này, Vương Phượng Kiều còn tự bôi thuốc mắt cho Lục Quốc Khánh.
Nhưng mà trong lòng dù ít dù nhiều vẫn hơi sợ hãi, sợ người phụ nữ kia thật sự trở về báo thù thay con gái.
“Nói giống như bà có lương tâm không bằng, ông ta đã nằm trên mặt đất lâu như vậy, cũng không thấy bà tiến lên đỡ lấy. Không biết ông ta cưới loại người như bà về nhà có tác dụng gì, đợi ngày nào đó bảy tám chục tuổi nằm trên giường không động đậy nổi, có lẽ người đầu tiên giết chết ông ta chính là bà.”
Gậy điện kia chỉ có thể lập tức khiến người ta mất đi ý thức, một lát sẽ tốt hơn.
Nhưng Lục Hướng Noãn cố ý nói như vậy, không muốn làm gì cả, chỉ muốn nhìn hai người đấu với nhau.
Quả nhiên Lục Quốc Khánh nằm trên đất nghe Lục Hướng Noãn nói như vậy gương mặt âm trầm, đôi mắt tối tăm nhìn Vương Phượng Kiều bị Lục Hướng Noãn nói không biết làm thế nào bên cạnh.
“Lão Lục, con nhóc chết tiệt kia đang châm ngòi ly gián tình cảm giữa chúng ta, anh đừng tin lời nó. Em gả cho anh nhiều năm như vậy, em là loại người gì anh còn không biết sao.” Vương Phượng Kiều vừa thấy tình thế không ổn đối với bà ta, lập tức đánh bài tình cảm, phun nước đắng.
Nhưng mà cơ thể lại thành thật, nói một lúc lâu cũng không chịu tiến lên nâng ông ta dậy.
“Tình cảm của hai người cần tôi châm ngòi sao, chỉ cần người không bị mù cũng có thể nhìn ra được, thật sự là vợ chồng vốn như chim cùng rừng, tai họa tới mỗi người bay đi.”
Nhìn Lục Quốc Khánh nghe mấy câu đã dỗ được, Lục Hướng Noãn không quên kịp thời chém một nhát.
“Còn nằm trên đất nữ à, không sao thì sớm làm tính toán cho mình đi, đừng đợi ngày nào đó chết đi ngay cả quan tài cũng không có, bị người ta ném lên núi cho chó sói ăn. Kết quả là vất vả cả đời, còn không được chết toàn thây, toàn làm giá y cho người khác.”
Sau khi Lục Hướng Noãn nói xong không thèm để ý nữa, sau đó xoay người về phòng, trên mặt đất đầy vỏ hạt dưa.
Mặc cho Vương Phượng Kiều ở phía sau tức tới mức dậm chân, cũng không dám đi tìm Lục Hướng Noãn gây sự, sợ thật sự là người phụ nữ kia trở về báo thù.
Lục Hướng Noãn thoải mái nằm trên giường Lục Thải Liên, tính ra Vương Phượng Kiều đối xử rất tốt với con gái cưng của mình, ngay cả chăn trên giường cũng là chăn hai cân rưỡi bông mới, càng khỏi phải nói cách trang trí trong phòng, còn có quần áo mới trong tủ quần áo.
Nguyên chủ so với cô ta đúng là cách biệt một trời một vực, Vương Phượng Kiều này thiên vị đúng là thiên vị về đến tận nhà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận