Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 1019: Đại kết cục 1

Lục Hướng Noãn rất thích cậu nhóc này, cho nên nhờ người làm một cái khóa trường mệnh tặng quà cho đứa bé.
Chẳng qua hiện giờ đứa bé không đeo được, nên đưa cho Hồ Ái Hương cất đi.
Không chỉ đứa bé nhà Hồ Ái Hương có, đứa bé nhà Vương Hiểu Linh cũng có, còn có hai đứa nhóc nhà Vương Dược Phú anh trai cô, Lục Hướng Noãn cũng chuẩn bị hết.
Đợi lần sau về nhà, cô sẽ đưa cho bọn họ.
Hồ Ái Hương và Lưu Quốc Diệu đặt tên cho đứa bé của bọn họ là Lưu Sáo Thuyên, lúc mới đầu Lục Hướng Noãn nghe thấy cái tên này thì rất kinh ngạc, nhưng Vương Quế Anh là người từng trải đã giải đáp nghi ngờ cho cô.
Ở nông thôn bọn họ già mà có con sẽ coi như bảo bối, bình thường đều lấy tên xấu một chút, như vậy dễ nuôi.
Hai vợ chồng Lưu Quốc Diệu dựa theo tập tục, từ Sáo này nghĩa là dùng dây thừng buộc đứa bé không cho đứa bé rời đi.
Sau khi hiểu rõ về cái tên này xong, Lục Hướng Noãn cũng bày tỏ hiểu được, dù sao đứa nhỏ này tới đã mang đến hy vọng mới cho Lưu Quốc Diệu và Hồ Ái Hương.
Cô chân thành hi vọng cả nhà bọn họ tương lai bình an.
Hồ Ái Hương xuất viện một tuần, Lục Hướng Noãn vào bệnh viện, chủ yếu là Hoắc Cảnh Xuyên và Vương Quế Anh lo lắng Lục Hướng Noãn sinh trước, đến lúc đó không kịp trở tay.
Ở bệnh viện có bác sĩ, bọn họ có thể yên tâm hơn.
Lục Hướng Noãn không có bất cứ dị nghị gì đối với hành động này của Hoắc Cảnh Xuyên và Vương Quế Anh, dù sao bọn họ làm như vậy là muốn tốt cho cô.
Chẳng qua cách ngày sinh dự tính càng ngày càng gần, trong lòng Lục Hướng Noãn càng sợ hãi.
Cụ thể là sợ gì, cô không thể nói nên lời, tóm lại chính là sợ.
Hoắc Cảnh Xuyên cẩn thận nhìn ra được Lục Hướng Noãn đang khẩn trương, anh không ngừng nắm lấy tay Lục Hướng Noãn, nói với cô có anh ở đây.
Bác sĩ phụ trách đỡ đẻ cho Lục Hướng Noãn cũng là Đới Ngọc Trân, Hoắc Cảnh Xuyên đặc biệt tìm.
Không chỉ như vậy, khi Triệu Truyền Lễ biết Lục Hướng Noãn sắp sinh, cũng đặc biệt tới bệnh viện một chuyến, còn chào hỏi với Đới Ngọc Trân, cần phải giúp Lục Hướng Noãn sinh con bình an.
Có lời dặn dò của Triệu Truyền Lễ, Đới Ngọc Trân càng thêm tri kỷ đối với chuyện Lục Hướng Noãn sinh con.
Trong lúc bận rộn làm việc vẫn dành thời gian tới kiểm tra cho cô, không nhờ người khác giúp.
Cách ngày sinh dự tính của Lục Hướng Noãn còn ba ngày, Hoắc Cảnh Xuyên xin nghỉ, mỗi ngày 24 tiếng ở bên cạnh chăm sóc Lục Hướng Noãn.
Ngay cả Lục Hướng Noãn đi vệ sinh, anh luôn đứng cạnh cửa cùng cô.
Buổi tối Lục Hướng Noãn uống canh gà mái già Vương Quế Anh nấu, lại đi dạo một vòng trên hành lang, sau đó nằm xuống ngủ.
Sau khi ngủ cô lại mơ thấy Hứa Nhạc lần nữa, nhưng mà lần này địa điểm hai người gặp mặt không bình thường, là ở địa phủ hoàn cảnh tối tăm, khắp nơi lộ ra hơi thở nguy hiểm quỷ dị.
Lục Hướng Noãn cho rằng mình đã chết, vươn tay sờ bụng to tròn của mình theo bản năng, lại véo mặt mình, không đau.
Lục Hướng Noãn lập tức kịp phản ứng hiện giờ mình đang ở trong mơ.
Nhưng mà khi thấy Hứa Nhạc, Lục Hướng Noãn rất vui, cô chạy nhanh về phía anh ta gọi to.
Không biết có phải Hứa Nhạc không nghe thấy hay không, chỉ thấy anh ta không quay đầu lại ra sức nhảy, đợi khi Lục Hướng Noãn kịp phản ứng đã không còn bóng dáng của anh ta.
Cô nhanh chóng tiến lên, nhưng không ngờ thấy được tấm bia đá chỗ Hứa Nhạc mới nhảy xuống, ba chữ to viết bên trên lọt vào tầm mắt của cô.
Đài luân hồi.
Khi Lục Hướng Noãn còn chưa kịp nghĩ lại, bụng lập tức truyền tới đau đớn khiến cô bị kéo từ trong mơ trở về hiện thực.
Hoắc Cảnh Xuyên mới dựa vào giường chợp mắt một lát nghe thấy động tĩnh, nhanh chóng mở mắt ra nhìn Lục Hướng Noãn trên giường.
“Vợ à, có phải sắp sinh hay không.”
Hoắc Cảnh Xuyên nói chuyện đánh thức Vương Quế Anh đang ngủ ở bên cạnh, chỉ thấy bà ấy vội vàng xuống giường, giày còn không kịp đi vội vàng chạy tới trước giường Lục Hướng Noãn.
Lục Hướng Noãn có thể cảm nhận được rõ phía dưới có thứ gì đó chảy ra, dự cảm được là nước ối vỡ cô nhanh chóng lấy lại tinh thần nói với Hoắc Cảnh Xuyên:
“… Hình như em sắp sinh… Hoắc Cảnh Xuyên…”
Vừa nghe thấy thế, Vương Quế Anh nhanh chóng dặn dò: “Cảnh Xuyên, con ở đây với Hướng Noãn, mẹ đi gọi bác sĩ.”
Bởi vì ngày sinh dự tính của Lục Hướng Noãn là mấy ngày này, không biết khi nào cô sinh nên Đới Ngọc Trân vẫn luôn ở bệnh viện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận