Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 392: Thu hoạch vụ thu 2

Ngoại trừ tiếng sói quỷ khóc sói gào ra, thì không còn tiếng kêu gì khác.
Nhưng mà Lục Hướng Noãn một mình ở nơi vươn tay không thấy được năm ngói, trong lòng cũng không có nhiều sợ hãi.
Cô tìm bừa một cái sơn động, sau đó chui vào, lấy toàn bộ rác trong không gian ra, sau đó bật lửa đốt nó.
Đều là túi nilon, hộp cơm dùng một lần, cho nên khi châm lửa đống rác, Lục Hướng Noãn đã ngửi thấy mùi lạ gay mũi.
Lục Hướng Noãn bị sặc cái mũi phát ngứa, sau khi hắt xì một cái chỉ có thể đi ra ngoài động đợi, hít thở không khí.
Lục Hướng Noãn hoảng hốt nhìn thấy một đôi mắt sói màu xanh lục, đang lao về phía cô.
Cô nghĩ là ảo giác của mình nên dụi mắt, sau khi nhìn chăm chú phía trước phát hiện quả nhiên là con sói.
Trái tim của Lục Hướng Noãn run lên, ngay sau đó chạy nhanh lắc mình trốn vào không gian.
Đánh thắng được thì đánh, không đánh thắng được thì chạy, đây là thái độ của Lục Hướng Noãn khi đối mặt với nguy hiểm, tóm lại không thể để mình rơi vào trong tình cảnh nguy hiểm còn không thể chạy thoát.
Dù sao mạng nhỏ quan trọng, giữ được rừng xanh thì sợ gì không có củi đốt.
Mà con sói kia nhìn thấy con mồi của mình đột nhiên biến mất.
Giống như là bị dọa sợ, nó hú lên mấy tiếng về phía rừng sâu.
Mấy con sói khác ở núi sâu nghe thấy tiếng hú này, cũng phụ họa tru lên.
Trong lúc nhất thời trên sau núi đại đội Hồng Kỳ, truyền tới tiếng sói tru hết đợt này tới đợt khác.
Âm thanh to tới mức các đội viên ở chân núi đều nghe thấy được, mọi người sợ hãi nằm trên giường đất run lẩy bẩy, sợ lát nữa thật sự vào bụng đám súc sinh kia.
Mỗi người còn đóng kín cửa nhà mình, đặt một cái ghế sau cửa chắn lấy, mọi người làm như vậy cũng chỉ vì an ủi trong lòng.
Nếu thật sự có sói hoang từ trên núi xuống ăn người, sao mấy thứ này có thể ngăn được chúng nó.
Chắc chắn là một miếng một người.
Ngay cả nhai đều không cần nhai nuốt vào bụng.
Mà Lục Hướng Noãn lắc mình tránh vào không gian thì bắt chéo hai chân, cắn hạt dưa, nhìn con sói hoang kia đi quanh tại chỗ.
Ngốc như vậy còn có chút đáng yêu, Lục Hướng Noãn nghĩ thầm trong lòng, kết quả ý nghĩ này mới xuất hiện, Lục Hướng Noãn lập tức đánh nó ra sau đầu.
Nói đùa, trong đám động vật, sói có tiếng là giảo hoạt và thông minh.
Đơn giản là thời gian còn dài, Lục Hướng Noãn sẽ chơi tiêu hao với nó, nhìn xem người nào không chịu được trước.
Đợi cô chợp mắt trong không gian một lát, khi mở mắt ra Lục Hướng Noãn phát hiện vậy mà nó vẫn còn quanh đây, xem ra là chưa từ bỏ ý định.
Lục Hướng Noãn bất đắc dĩ chỉ có thể căng da đầu làm như không thấy, tiếp tục lật xem tiểu thuyết.
Là sủng văn quân hôn niên đại, nữ chính từ hiện đại xuyên tới, chẳng qua không giống với Lục Hướng Noãn chính là, người ta lấy được đều là kịch bản sủng.
Mà cô lấy được là kịch bản thê thảm, dù sao đời trước cộng thêm đời này, hai đời cô đều không có cha mẹ tốt, càng khỏi phải nói cô xuyên tới, còn bị ép buộc gả cho người đàn ông trung niên đầu trọc ghê tởm, còn có thể làm cha cô.
Hơn nữa dù sao người ta cũng là con gái ruột của tác giả, trong sách nói cho dù nữ chính xuống nông thôn đều là người trong nhà nhờ cậy quan hệ sắp xếp.
Không cần hao tâm tổn trí mưu tính vì mình giống như cô.
Càng khỏi phải nói có vận may tốt nghịch thiên, ra cửa gặp được nhân sâm linh chi, không giống với cô chỉ gặp được lợn rừng sói hoang muốn mạng nhỏ của cô.
Còn nhân sâm linh chi, Lục Hướng Noãn chưa từng thấy một sợi lông, trong không gian thì có, chẳng qua là lúc trước khi trúng vé số đến Đại Đông Bắc tích trữ.
Tốn nhiều tiền để mua, lúc trước mua nó là vì mạng nhỏ của mình và Hứa Nhạc, kết quả không dùng được.
Nhưng mà Lục Hướng Noãn vẫn cảm ơn ông trời, ít nhất mình đã may mắn hơn những người khác.
Lục Hướng Noãn đọc nhanh như gió cuốn sách này, khi cô đọc tới nữ chính xuống nông thôn gặp được quân nhân về nhà nghỉ phép.
Đáng xấu hổ nhất là nhất kiến chung tình động lòng, sau đó nhanh chóng rơi vào bể tình, kết hôn tùy quân.
Không biết vì sao trong đầu Lục Hướng Noãn đột nhiên xuất hiện bóng dáng con trai út nhà đại đội trưởng.
Cô muốn ném anh ra khỏi đầu mình, kết quả phát hiện anh giống như ăn sâu bén rễ, đâm sâu vào trái tim mình.
Khiến cô cảm thấy tâm phiền ý loạn.
Cuối cùng cô lấy một chai nước đá ra uống cạn, mới tỉnh táo hơn nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận