Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 674: Lần đầu tiên chính thức tới cửa

Lục Hướng Noãn muốn chọn câu mang may mắn về tiền bạc, dù sao đây là cái tết đầu tiên khi cô tới thế giới này, cho nên cô lựa chọn câu đối có nội dung ổn thỏa nhất:
“Xuân phong dương liễu vạn thiên điều, lục ức Thần Châu tận Thuấn Nghiêu.”
Cô viết cho nhà Hoắc Cảnh Xuyên là:
“Phong vũ tống xuân quy, phi tuyết nghênh xuân đáo.”
“Mẹ anh bảo em hôm nay đến nhà ăn cơm, một mình em ăn tết quá cô đơn.” Hoắc Cảnh Xuyên đi vào nhà xong, thì nói với Lục Hướng Noãn.
Khi anh nói chuyện còn không quên đến phòng bếp rót chậu nước ấm, bưng tới cho Lục Hướng Noãn rửa tay.
“Buổi tối sao?” Lục Hướng Noãn nói.
“Cả ngày hôm nay, em muốn đi thì đi, không muốn đi thì anh sẽ từ chối mẹ anh giúp em.”
Cô gái nhỏ vui vẻ mới là quan trọng nhất.
Lục Hướng Noãn nghĩ một lát, vẫn đồng ý với anh, Hoắc Cảnh Xuyên nghe cô nói như thế thì trong lòng xao động.
“Noãn Noãn, cảm ơn em.”
“Cảm ơn em làm gì, đại đội trưởng và thím vốn dĩ có ân với em.” Lục Hướng Noãn không để bụng nói.
Nếu đến nhà đại đội trưởng ăn cơm, vậy thì cơm tất niên mà Lục Hướng Noãn chuẩn bị không dùng tới, vì thế cô bảo Hoắc Cảnh Xuyên mang mấy thứ cô chuẩn bị qua.
Nhưng không ngờ bị Hoắc Cảnh Xuyên từ chối, lý do là trong nhà đã chuẩn bị.
Mấy thứ cô chuẩn bị để ngày mai ăn.
Cuối cùng không lay chuyển được anh Lục Hướng Noãn chỉ có thể lùi một bước, bảo anh mang sủi cảo cô đã gói xong đi.
“Thanh niên trí thức Lục, mau vào nhà đi, bên ngoài lạnh.” Vương Quế Anh nhìn thấy Lục Hướng Noãn tới, vừa rồi còn nghiêm mặt lập tức vui vẻ ra mặt.
“Chúc mừng năm mới thím.”
“Chúc mừng năm mới, thanh niên trí thức Lục.” Vương Quế Anh nhanh chóng lấy bao lì xì bà ấy chuẩn bị ra đưa cho Lục Hướng Noãn.
“Mừng tuổi cho có chút may mắn, nhất định phải nhận lấy.” Vương Quế Anh trực tiếp phá hỏng đường từ chối của cô.
Mà Hoắc Đại Khánh cũng học theo móc bao lì xì trong túi ra đưa cho Lục Hướng Noãn, đây đều là bà già chuẩn bị trước, hôm nay ông ấy chỉ đi ngang qua sân khấu mà thôi.
Nhưng mà hôm nay nhờ phúc của thanh niên trí thức Lục, năm nay ông ấy mới có quần áo mới.
Bà già chê quần áo trên người ông ấy quá cũ, tốn cả đêm làm xong, mặc vào cũng ấm áp.
Lục Hướng Noãn không có biện pháp chỉ có thể nhận lấy.
“Lão tam, con dẫn thanh niên trí thức Lục đi vào trong ngồi một lát đi, cơm sắp nấu xong rồi.”
“Thím, để cháu giúp thím ạ.”
“Không cần không cần, sắp xong ngay đây, cháu và lão tam vào nhà ngồi đi.” Vương Quế Anh nói xong thì vội vã rời đi.
Dù sao trong nồi còn có sủi cảo bà ấy mới cho vào.
Mà Hoắc Đại Khánh thì bị Vương Quế Anh ghét bỏ ở đây vướng bận nên kéo đi, trong phòng chỉ còn lại Lục Hướng Noãn và Hoắc Cảnh Xuyên.
Lục Hướng Noãn ở đây không tự tại bằng ở nhà mình, Hoắc Cảnh Xuyên cũng đã nhìn ra, vì thế anh dẫn cô đến phòng mình ngồi một lát.
“Hai bọn họ sẽ không ăn em, đừng khẩn trương.” Hoắc Cảnh Xuyên xoa đầu cô.
Đây là chuyện anh thích làm nhất gần đây.
Đợi qua tết xong, anh sẽ phải về bộ đội, ít nhất cũng phải đợi đến khi báo cáo kết hôn được phê chuẩn, anh mới có thể gặp được cô.
Nhưng mà khi đó anh có thể dẫn cô theo tùy quân, nghĩ tới đây trái tim của Hoắc Cảnh Xuyên lập tức như được chứa đầy.
Anh vô cùng chờ mong cuộc sống sau này của hai người.
“Không có, chỉ không quen mà thôi.”
Hoắc Cảnh Xuyên biết cô gái nhỏ cứng miệng, cũng không vạch trần cô.
Mà Lục Hướng Noãn thì nhìn căn phòng của Hoắc Cảnh Xuyên từ trên xuống dưới, phòng bày biện rất đơn giản, ngoại trừ giường đất để ngủ dùng ra, thì có một tủ quần áo.
Chăn cũng được gấp thành miếng đậu hũ, xếp chỉnh tề trên giường đất.
“Thanh niên trí thức Lục, lão tam, ra ngoài ăn cơm đi.” Vương Quế Anh đã nấu cơm xong tới đây gọi người.
Lục Hướng Noãn lập tức đứng dậy đi ra ngoài với Hoắc Cảnh Xuyên.
“Thanh niên trí thức Lục, mới múc nước xong, còn có xà phòng dùng để rửa tay trong hộp trong tầm tay cháu ấy.”
Xà phòng là mới mua, là Vương Quế Anh dùng trứng gà đổi mấy phiếu xà phòng với người bên khu thanh niên trí thức, sau đó nhờ Hoắc Đại Khánh đến hợp tác xã mua bán mua về.
Hộp xà phòng là tìm thợ mộc trong đội làm, thứ này là thợ mộc dùng gỗ thừa làm, không mất tiền.
Lục Hướng Noãn nhìn xà phòng còn mới tinh chưa dùng trong tầm tay mình, hơn nữa nước cũng còn nóng thì có gì không rõ.
Trong lúc nhất thời trong lòng có một chỗ đột nhiên bị lấp đầy.
Lục Hướng Noãn rửa tay xong, Hoắc Cảnh Xuyên lập tức đưa khăn lông tới cho cô lau tay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận