Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 559: Hoắc Cảnh Xuyên tranh thủ

Bà ấy đã chậm trễ nhiều ngày, chậm trễ tiếp đống thổ sản trên núi sẽ bị người trong đội khuân hết về nhà, thì không còn chuyện gì của Hoắc gia bọn họ.
Cho nên Vương Quế Anh chỉ có thể ngàn dặn dò vạn dặn dò Hoắc Đại Khánh nhất định phải chiếu cố Hoắc Cảnh Xuyên thật tốt.
Hoắc Đại Khánh nghe lỗ tai đã mọc kén.
Hoắc Đại Khánh xua tay nói:
“Được rồi được rồi, không cần bà nói tôi cũng biết, lão tam là con trai của tôi tôi biết mình đang làm gì, bà nhanh đi bận việc của mình đi.”
Vương Quế Anh thấy ông ấy nghe trong lòng, lúc này mới xách sọt cầm lấy túi, dẫn theo hai vợ chồng con cả xuất phát lên núi.
Còn Hoắc Đại Khánh thì đẩy Hoắc Cảnh Xuyên, dẫn theo thợ mộc già đi tìm Lục Hướng Noãn.
“Đại đội trưởng, sao mọi người lại tới đây?” Lục Hướng Noãn mới tỉnh ngủ chui từ trong chăn ra, đang chuẩn bị đến không gian tìm đồ ăn lót dạ.
Kết quả nghe thấy được tiếng gõ cửa ở bên ngoài, mở cửa thì thấy là mấy bọn họ.
Khi nhìn thấy Hoắc Cảnh Xuyên, cô không được tự nhiên quay đầu sang một bên.
Bởi vì nhìn thấy anh, cô sẽ nhớ tới giấc mộng xuân quá chân thật mấy ngày hôm trước, giống như là cô tự mình thể nghiệm, vô cùng điên cuồng.
Chỉ cần nghĩ tới giấc mộng kia, Lục Hướng Noãn lập tức cảm thấy mình không thể nhìn thẳng anh, tuy trước mắt anh không làm gì sai.
Chỉ là một giấc mơ mà thôi, nhưng cho dù như vậy Lục Hướng Noãn vẫn không bước qua được cánh cửa trong lòng mình.
Rất rõ ràng, tránh né ánh mắt anh theo bản năng như vậy bị Hoắc Cảnh Xuyên nghĩ là ghét bỏ, trong lòng anh thấp thỏm, tay dưới tay áo nắm chặt lại.
“Thanh niên trí thức Lục, hôm nay không phải chú tới tìm cháu, là lão Hoàng tìm cháu có việc cần bàn bạc.” Sau khi Hoắc Đại Khánh nói xong, thì tự động nhường đường cho thợ mộc già.
Lục Hướng Noãn quen thợ mộc già này, bởi vì khi cô xây nhà đã tiếp xúc với ông ta mấy lần, cho nên biết người này rất thành thật, cũng không tệ lắm.
Chẳng qua tính cách hơi cẩn thận chút, chẳng qua không phải chuyện lớn gì, có khả năng liên quan tới thói quen nghề nghiệp.
Cô không phải sao, cô đi làm ở bệnh viện nhiều năm như vậy cũng trở nên sạch sẽ hơn.
Nhưng mà ông ta tìm mình có chuyện gì?
Khi ánh mắt Lục Hướng Noãn nhìn thấy xe lăn Hoắc Cảnh Xuyên đang ngồi, thì lập tức hiểu ra.
Nhưng mà cô thông minh không mở miệng.
“Thanh niên trí thức Lục, tôi tới là muốn hỏi cô một chút, tôi có thể dựa theo bản vẽ này của cô làm thêm mấy cái đi bán hay không.
Nhưng mà cô yên tâm đi, tôi sẽ không để cô có thiệt, bản vẽ này tôi cho cô 5 tệ.”
Thợ mộc già tràn ngập thành ý nói, Hoắc Đại Khánh ở bên cạnh nghe xong cũng muốn đồng ý thay Lục Hướng Noãn.
5 tệ đấy, đây chính là 5 tệ, ở thời buổi này cũng không phải số tiền lẻ.
Lục Hướng Noãn không nghĩ tới ông ta sẽ trả 5 tệ, trong lúc nhất thời không biết nên nói thế nào.
Đối với cô mà nói thứ này chỉ là tiện tay vẽ ra.
Nhưng mà rất rõ ràng, Hoắc Cảnh Xuyên không đồng ý, con người anh vẫn luôn thích tối đa hóa lợi ích.
Chiếc xe lăn mà anh ngồi đã 4 tệ, cộng thêm nguyên liệu không tốn tiền, trên cơ bản chính là phí thủ công, dựa theo ba ngày có thể làm 1 cái.
Chuyện này còn ở trong tình huống không thuần thục, nếu sau này thuần thục, chưa tới hai ngày có thể làm ra.
Đổi cách nói, ông ta cho 5 tệ, chưa tới ba ngày ông ta có thể kiếm được, cuối cùng người chịu thiệt vẫn là cô gái nhỏ.
Khi anh nói ra ý nghĩ trong lòng, thợ mộc già cũng không biết nên làm gì bây giờ, ông ta thực sự nhìn trúng bản vẽ này, nếu không hôm nay đã không vứt hết công việc trong tay tới đây.
Cho nên thợ mộc già nhìn Hoắc Đại Khánh bên cạnh với ánh mắt xin giúp đỡ, muốn ông ấy đứng ra nói giúp mình một câu.
Nhưng mà Hoắc Đại Khánh cũng không biết nên làm thế nào mới tốt, xử lý việc lông gà vỏ tỏi trong đội là sở trường của ông ấy, nhưng mà làm buôn bán, ông ấy căn bản không rành.
Nhưng mà trong lòng cũng nghiêng về phía lão tam nhà mình.
Bởi vì ông ấy cảm thấy những lời Hoắc Cảnh Xuyên nói có đạo lý, dù sao không có bản vẽ, thợ mộc già này muốn kiếm tiền cũng không kiếm được.
Nhưng thật ra Lục Hướng Noãn nghe Hoắc Cảnh Xuyên nói như vậy thì cảm thấy bất ngờ, nhưng mà trong lòng vô cùng hưởng thụ.
Thợ mộc già thấy bên Hoắc Đại Khánh không thể thực hiện được, vì thế quay đầu hỏi Lục Hướng Noãn.
Hoắc Cảnh Xuyên suy xét sau này Lục Hướng Noãn còn sống lâu dài trong đại đội, cho nên để anh làm người xấu thay cô.

Bạn cần đăng nhập để bình luận