Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 574: Anh nguyện ý lấy mọi thứ của mình ra trao đổi

Hoắc Cảnh Xuyên mượn lực cánh tay di chuyển mình ngồi lên xe lăn, sau đó đi ra cửa, đi con đường đến huyện thành.
Hoắc Cảnh Xuyên quá mức lo lắng cho Lục Hướng Noãn nên suốt đường đi không dừng lại, vẫn luôn đẩy bánh xe thúc giục mình nhanh đi về trước.
Lòng bàn tay đã bị mài ra bọt nước máu chảy đầm đìa, nhưng Hoắc Cảnh Xuyên giống như là hoàn toàn không cảm nhận được đau đớn, liều mạng xoay bánh xe.
Chẳng qua con đường tới huyện thành gồ ghề lồi lõm, cộng thêm đã là tối muộn sao có thể nhìn thấy rõ được đường.
Người bình thường đi con đường này không cẩn thận sẽ bị ngã, càng khỏi phải nói Hoắc Cảnh Xuyên ngồi trên xe lăn.
Hoắc Cảnh Xuyên không biết mình bị té ngã mấy lần, tóm lại là ngã lại bò dậy, tín niệm tìm được cô gái nhỏ bình an trong lòng vẫn luôn thúc đẩy anh tiến về trước.
Trên người đều là dơ bẩn, giống y như mới chạy từ trạm phế phẩm ra.
Hoắc Cảnh Xuyên từ trước tới nay không tin thần Phật lần đầu tiên khẩn cầu trời cao thương hại trong lòng, phù hộ cô gái nhỏ bình an.
Anh nguyện ý lấy mọi thứ của mình ra trao đổi.
Bởi vì trước đó đã tìm Vương Dược Phú hỏi thăm, cộng thêm trước khi trời tối mình lại đi tới gần chỗ anh ta, cho nên Lục Hướng Noãn đi thẳng tới ngoài tường sau nhà Vương Học Binh.
Nhìn tường còn cao hơn cô mấy cái đầu, Lục Hướng Noãn cũng không lề mề quan sát bốn phía không có ai xong, thì lấy cây thang lúc đó mình nhàm chán không có việc gì làm mua về.
Để thang dựa vào tường xong, Lục Hướng Noãn lấy tốc độ nhanh nhất thành thạo trèo lên trên.
Khi Lục Hướng Noãn nhảy xuống, cô lập tức cất thang vào không gian, dù sao không thể lãng phí, lần tới còn cần dùng thứ này.
Có thể là động tác nhảy xuống quá to, ầm ĩ tới Vương Học Binh ở trong phòng đang định ngủ.
Anh ta sợ có người tới đây trả đũa, dù sao anh ta cũng biết rõ gần đây mình làm quá nhiều chuyện xấu.
Vì thế Vương Học Binh nhanh chóng đứng dậy mở cửa ra, nương theo ánh trăng ló đầu ra nhìn bên ngoài, phát hiện không có gì, anh ta cho rằng mình có ảo giác nên lập tức xoay người vào nhà nằm.
Không nghĩ tới là Lục Hướng Noãn cảnh giác nghe thấy tiếng mở cửa, trực tiếp tiến vào không gian, đợi cô thấy rõ người vào phòng xong lúc này mới ra khỏi không gian.
Lúc này trong tay Lục Hướng Noãn cầm một gậy gỗ tìm được trong không gian, đứng ở cạnh cửa.
Sau đó Lục Hướng Noãn lại dùng phương thức dương đông kích tây đánh thức Vương Học Binh mới ngủ trong phòng ra.
Vương Học Binh để trần nửa người trên, tức giận hùng hùng hổ hổ xuống khỏi giường đất nhìn tình hình bên ngoài.
“Mẹ kiếp, tên nào không có mắt dám quấy rầy mộng đẹp của ông đây, không muốn sống nữa có phải hay không? Ông đây vừa mơ thấy người đàn bà kia, kết quả đang chuẩn bị làm việc thì bị…”
Còn chưa nói xong anh ta hét thảm một tiếng, ngất xỉu trên đất.
Không cần đoán Lục Hướng Noãn cũng biết người đàn bà mà tên khốn nạn này nói là ai, cô chê vừa rồi đánh không đủ tàn nhẫn lại vung gậy đánh anh ta thêm lần nữa.
Sau đó cô đeo bao tay, vô cùng ghét bỏ kéo chân anh ta, dễ như trở bàn tay kéo anh ta trở về phòng.
Chẳng qua trong phòng của Vương Học Binh có ngạch cửa, khi Lục Hướng Noãn kéo anh ta răng không cẩn thận va phải nên rụng ra.
Là chiếc răng cửa, nói chuyện sẽ lọt gió nhưng mà Lục Hướng Noãn không biết, bởi vì lúc này cô đang bận rộn cướp đoạt đồ.
Con người cô chính là Chu Bái Bì, nếu dám đánh chủ ý với cô, vậy thì đừng trách cô không khách sáo.
Chẳng qua của cải của Vương Học Binh còn nhiều hơn Lục Hướng Noãn dự đoán rất nhiều.
Lục Hướng Noãn lấy được 108 tệ còn có đủ loại phiếu dưới gối đầu của anh ta.
Nhưng mà cô cũng không thu tay lại, mà giống y như hamster đào thành động tìm kiếm xung quanh.
Cuối cùng trời không phụ người có lòng, Lục Hướng Noãn tìm được hai xấp tiền dày từ góc xó xỉnh trong phòng bếp, tuy không biết có bao nhiêu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận