Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 573: Hoắc Cảnh Xuyên đứng dậy

Vương Quế Anh tới đưa cơm cho Hoắc Cảnh Xuyên nhìn thấy cảnh này, bát trong tay rơi xuống, cháo rơi đầy đất, đôi mắt ngậm nước mắt, bà ấy kích động tới mức cơ thể run rẩy.
Chẳng qua chỉ mấy giây sau Hoắc Cảnh Xuyên không chịu đựng nổi, tê liệt ngã xuống giường đất, trên trán đầy mồ hôi, gân xanh trên cánh tay cũng lộ ra.
Lúc này cuối cùng Vương Quế Anh cũng thoáng hoàn hồn, nhìn thấy lão tam nhà mình như vậy thì vội vàng tiến lên, nhân tiện còn không quên vén rèm ra ngoài gọi người.
“Bà già, bà thấy được ư? Bà không bị mù đấy chứ?” Hoắc Đại Khánh vẫn có chút không dám tin tưởng, dù sao chân của lão tam đã bị bệnh viện Bắc Kinh phán tử hình.
Mà thanh niên trí thức Lục cũng mới tiếp nhận trị liệu một thời gian, sao nhanh tốt hơn như vậy.
Kết quả không đợi ông ấy nghĩ lại, nghênh đón chính là một trận mắng của Vương Quế Anh.
Mắng Hoắc Đại Khánh ấm ức không dám nói gì, nhưng mà lúc này đã tin.
May mà lúc trước mình vứt bỏ mặt mũi da mặt dày cầu thanh niên trí thức Lục người ta, nếu không lão tam sẽ phải nằm liệt trên giường đất cả đời.
Có thể đứng lên thì đại biểu chân anh có hi vọng, có hi vọng mạnh hơn tất cả mọi thứ.
Thanh niên trí thức Lục này đúng là ân nhân cả đời của Hoắc gia bọn họ.
Đến bây giờ tâm trạng kích động của Vương Quế Anh vẫn còn chưa ổn định lại: “Không được, đợi thanh niên trí thức Lục từ huyện thành trở về, tôi phải cảm ơn cô ấy mới được.”
Nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui bà ấy không nghĩ ra được trong nhà có thể có thứ gì để tặng, cuối cùng bà ấy quyết định giết con gà mái già trong nhà, đưa qua cho Lục Hướng Noãn bồi bổ cơ thể.
Trong khoảng thời gian này đã gầy đi không ít.
Hiện giờ mỗi nhà chỉ nuôi 2 con, cho dù chỉ nuôi thêm 1 con đều sẽ bị chụp cái mũ đầu cơ trục lợi.
Cho nên nhà người nào cũng không dám nuôi nhiều một con, hiện giờ giết 1 con tiền thu trong nhà sẽ ít đi một chút, nhưng Vương Quế Anh giết cảm thấy vô cùng mỹ mãn.
Nếu không phải cần trứng gà cho lão tam nhà mình bổ sung dinh dưỡng, Vương Quế Anh ước gì có thể giết hai con đưa qua.
Bà ấy còn tính toán đổi phiếu vải với người trong đội, đợi thêm mấy ngày nữa bf ấy đến huyện thành mua miếng vải làm áo bông cho thanh niên trí thức Lục.
Vương Quế Anh vốn định làm áo bông cho Hoắc Đại Khánh hiện giờ thay đổi chủ ý, bà ấy phải làm một chiếc áo ấm áp cho thanh niên trí thức Lục.
Còn Hoắc Đại Khánh, thì đứng sang một bên đi.
Hoắc Đại Khánh giơ hai tay tán thành 100% đối với hành động này của vợ mình.
Thậm chí ông ấy còn cảm thấy như vậy chưa đủ, lại bảo Vương Quế Anh đến tầng hầm ngầm múc nửa túi bột ngô, đợi buổi tối bà ấy đưa qua.
Thời buổi này đưa gì cũng không bằng đưa lương thực, xét đến cùng vẫn là lấp đầy bụng quan trọng nhất.
Hoắc Cảnh Xuyên thân là đương sự của chuyện này cho dù trên mặt biểu lộ vô cùng trấn định, nhưng trong lòng đã sớm sóng biển dâng trào.
Anh không nghĩ tới mình thật sự có ngày đứng dậy được, cho dù anh từng ảo tưởng trong mơ vô số lần, nhưng chân chính đến ngày đó, anh vẫn có chút không dám tin sẽ có ngày như vậy.
Đều là nhờ có cô, nghĩ tới Lục Hướng Noãn, trái tim của Hoắc Cảnh Xuyên không nhịn được mềm xuống.
Lục Hướng Noãn rời khỏi nhà Vương Quốc An xong thì tìm một nhà vệ sinh công cộng ở gần đó, chịu đựng mùi thối trong nhà vệ sinh cô quan sát gần đó không có ai xong, thì xoay người tiến vào không gian.
Lục Hướng Noãn hóa trang cho mình trong không gian một lát, đảm bảo mình như vậy sẽ không bị người ta nhận ra xong, lúc này mới lấy thuốc lấy được từ chỗ Hứa Nhạc lúc trước xoay người ra khỏi không gian.
Không cho anh ta ăn chút đau khổ, thì không biết trên đầu Vương gia có mấy con mắt.
Lục Hướng Noãn đặc biệt đợi đến khi trời bắt đầu tối, mới bắt đầu hành động.
Không nghĩ tới cả nhà Hoắc Đại Khánh ở đại đội Hồng Kỳ không thấy được Lục Hướng Noãn trở về, sợ cô xảy ra chuyện gạt Hoắc Cảnh Xuyên gần như điên rồi đi tìm người.
Ngay cả lão nhị Hoắc gia là Hoắc Kiến Quốc cũng đi tìm.
Nhưng mà chuyện này đâu gạt được Hoắc Cảnh Xuyên, cô gái nhỏ là người có quy tắc, nếu thật sự có việc cũng tới châm cứu cho anh trước tiên.
Sẽ không giống như bây giờ.
Nhưng hiện giờ trời đã tối đen, cô gái nhỏ còn chưa tới châm cứu cho anh.
Hơn nữa trong nhà không có một người nào, liên tưởng tới tình thế trong huyện thành hiện giờ, chỉ trong nháy mắt anh đoán được là cô gái nhỏ đã xảy ra chuyện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận