Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 728: Đói đến ngất xỉu

Để lại Đoạn Tiểu Vi khóc lóc đến rối tinh rối mù.
“Con gái, con làm sao vậy? Ai bắt nạt con?” Đoạn Thủ Chính nhìn thấy con gái khóc sưng mắt trở về, sợ tới mức nhanh đặt báo xuống chạy tới an ủi cô ta.
Đoạn Tiểu Vi không nói lời nào, vẫn luôn khóc, khiến trong lòng Đoạn Thủ Chính hỗn loạn, cho dù dỗ kiểu gì cũng không dỗ được.
Một lúc lâu sau Đoạn Tiểu Vi mới bình tĩnh lại, không khóc nữa.
Đoạn Thủ Chính thấy con gái ổn định lại, lúc này mới dám mở miệng hỏi: “Con gái, rốt cuộc là có chuyện gì thế, con nói thật với cha con đi, là ai bắt nạt con.”
“Không ai bắt nạt con, cha, con muốn cha tìm người không thông qua báo cáo kết hôn của Hoắc Cảnh Xuyên.”
“Cậu ta bắt nạt con ư?” Đoạn Thủ Chính nghe con gái nói như vậy, lông mày nhăn lại.
“Anh ấy không bắt nạt con, cha đồng ý với con được không, nếu cha không đồng ý với con, con sẽ tuyệt thực.” Đoạn Tiểu Vi vừa làm nũng vừa uy hiếp.
Đoạn Thủ Chính chỉ có mình cô ta là con gái, từ nhỏ tới lớn đều nuông chiều, nghe cô ta nói như vậy thì lập tức đồng ý.
Lúc này trong lòng Đoạn Tiểu Vi mới dễ chịu hơn, cô ta muốn Hoắc Cảnh Xuyên tới cầu xin mình.
Lúc này Hoắc Cảnh Xuyên còn đang bận rộn thao luyện tân binh, còn chưa biết báo cáo kết hôn anh trình lên bị người ta ngáng chân từ bên trong.
Nhưng mà cho dù biết, anh cũng không sợ.
Từ khi các đội viên bắt đầu làm việc, Lục Hướng Noãn cũng không lười biếng, mà mỗi ngày đúng hạn tới phòng y tế ngồi.
Thỉnh thoảng có người bệnh đau đầu tới, lấy ít thuốc rồi rời đi, cô cũng vui vẻ nhàn nhã, không có ai thì đóng cửa dựa vào bàn ngủ.
Đại đội chỗ cô còn đỡ, ít nhiều gì có Hoắc Đại Khánh anh danh lãnh đạo, đại đội Hồng Kỳ không có người chết đói.
Trái lại mấy đại đội gần đây đã chết đói mấy người.
Nhưng các đội viên không tốt hơn chỗ nào, lương thực đều ăn tiết kiệm, không dám ăn quá no, cho nên khi làm việc cũng hữu khí vô lực.
Trước đây nửa ngày là làm xong công việc, hiện giờ một ngày cũng không làm xong, Hoắc Đại Khánh vì chuyện này mà sầu muốn chết.
Vì chuyện này Hoắc Đại Khánh đã chạy tới huyện thành mấy chuyện, nhưng không có tác dụng gì, hỏi chính là công xã cũng khó khăn, bảo bọn họ tự mình nghĩ cách tìm đường ra.
Hoắc Đại Khánh cào rách da đầu cũng không nghĩ ra được biện pháp, chỉ có thể mỗi ngày thở ngắn than dài.
Đột nhiên Lý Phong Tiên đang làm việc trong ruộng ngất xỉu, chuyện này khiến Lưu Anh kết bạn làm việc với cô ấy bị dọa sợ, nhanh chóng ném cuốc đi gọi người.
Hoắc Đại Khánh nhận được tin, lập tức chạy tới bên này, tìm mấy người phụ nữ trong đội đưa Lý Phong Tiên đến phòng y tế.
“Đói.” Lục Hướng Noãn kiểm tra một lát rồi nói.
Ngay sau đó Vương Ái Dân chồng của Lý Phong Tiên nhìn thấy vợ mình như vậy, lau nước mắt:
“Đều tại tôi không có bản lĩnh, làm hại Phong Tiên ăn không đủ no.”
Hoắc Đại Khánh ở bên cạnh nghe trong lòng rất khó chịu, ông trời ơi, không cho bọn họ một chút đường sống nào sao.
Lục Hướng Noãn pha cốc nước đường đỏ đưa cho Vương Ái Dân: “Đút cho cô ấy uống đi.”
“Thanh niên trí thức Lục, thứ này quá quý giá…”
Vương Ái Dân cúi đầu nhìn, phát hiện bên trong là nước đường đỏ trân quý như vậy, trong lúc nhất thời không biết nên làm thế nào.
“Đừng nói lời vô nghĩa, nếu ông muốn vợ anh sống sót, thì nhanh đút cho cô ấy đi.”
“Cảm ơn thanh niên trí thức Lục, cảm ơn.”
Vương Ái Dân lau khô nước mắt trên mặt, sau đó nhanh chóng nhận lấy, đút cho vợ uống từng thìa.
“Tình hình trong đội hiện giờ như vậy ạ?” Lục Hướng Noãn nhìn Hoắc Đại Khánh ngồi xổm ở góc tường phát sầu mở miệng hỏi.
Hoắc Đại Khánh gật đầu: “Trong đội hiện giờ tình hình như vậy rất phổ biến.”
Lục Hướng Noãn nghe ông ấy nói như vậy, thì rơi vào trầm tư.
Mà Lý Phong Tiên uống nước đường đỏ xong, thì chậm rãi mở mắt ra tỉnh lại.
“Vợ à, cuối cùng em cũng tỉnh, em sắp dọa anh sợ muốn chết.” Vương Ái Dân nói một lát thì khóc ra.
“Em làm sao vậy?”
Lý Phong Tiên cố gắng chống cơ thể mềm như bông dậy, ánh mắt hơi mê mang đánh giá bốn phía.
Vương Ái Dân giải thích với cô ấy:
“Em ngất ở trên ruộng, cũng may được người ta phát hiện đưa tới chỗ thanh niên trí thức Lục.
Thanh niên trí thức Lục rất tốt, pha một cốc nước đường đỏ cho em, em uống xong mới tỉnh lại, nếu không mấy đứa bé trong nhà không còn mẹ.”
Vừa nghe là thứ quý giá như nước đường đỏ, trên mặt Lý Phong Tiên có chút sợ hãi, vội vàng nói lời cảm ơn với Lục Hướng Noãn.
Cuối cùng là Hoắc Đại Khánh ra mặt ngăn lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận