Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 653: Lưu Anh Tử tới nhà

Dù sao cuộc sống sau này không dễ dàng gì.
“Đại đội trưởng, không thấy mẹ và anh trai tôi đâu nữa, người trong đội nói là người đàn bà xấu xa này hại hai bọn họ không thấy.”
Lưu Anh Tử tiến lên lập tức tố cáo với Hoắc Đại Khánh, cô bé này dùng tay chỉ vào Lục Hướng Noãn, ánh mắt vô cùng tàn nhẫn không giống một cô gái nhỏ tám chín tuổi.
Rất rõ ràng cảnh này cũng bị những người khác chú ý tới, ngoại trừ Vương Quế Anh và Hoắc Đại Khánh là người địa phương ra, đám thanh niên trí thức từ ngoài tới đều không có hảo cảm đối với Lưu Anh Tử.
Mà Vương Hiểu Linh vì biết sự tích của Lưu Anh Tử, cho nên vô cùng phản cảm đối với cô bé này, có thể dùng hai chữ ghê tởm để hình dung.
Vương Hiểu Linh thậm chí còn kéo Lý Bình tương đối gần Lưu Anh Tử về phía sau, sợ lát nữa Lưu Anh Tử phát rồ làm ra chuyện gì đó.
Dù sao Lưu Anh Tử là người vì một viên kẹo mà ngay cả đứa bé sơ sinh cũng đẩy xuống đất.
“Cô nói lại lần nữa xem.” Ánh mắt Hoắc Cảnh Xuyên lạnh lẽo nhìn Lưu Anh Tử trước mặt còn chưa tới thắt lưng anh.
Cô gái nhỏ của anh là người người khác có thể mắng sao.
“Tôi… Tôi… Tôi…” Lưu Anh Tử bị Hoắc Cảnh Xuyên dọa sợ đôi mắt khẽ đảo loạn, biết không đắc tội nổi Hoắc Cảnh Xuyên cô bé hắng giọng, gào khóc trước mặt bao nhiêu người.
Lục Hướng Noãn vốn không có kiên nhẫn đối với mấy đứa bé hỗn như vậy nghe thấy tiếng khóc trong lòng càng thêm bực bội:
“Lại khóc, tôi sẽ ném cô đến sau núi cho sói ăn.”
“Đại đội trưởng… Ông xem người đàn bà xấu xa này xem… Còn muốn ném cháu cho sói ăn…” Lưu Anh Tử khóc không kịp thở nhào vào trong lòng Hoắc Đại Khánh.
May mà là đứa bé, nếu không Hoắc Đại Khánh sẽ bị nói là giở trò lưu manh bị dẫn đi.
“Lưu Anh Tử, cô lại ăn nói linh tinh, cẩn thận tôi xé nát miệng cô. Mẹ còn có anh trai của cô bị công an dẫn đi, đó là trừng phạt đúng tội, không thể trách được người khác, càng không liên quan tới thanh niên trí thức Lục.
Nhanh về nhà đi, đừng ở đây gây rối một cách mù quáng, nghe hiểu chưa.”
Vương Quế Anh dùng thực lực sủng con dâu tương lai tiến lên, kéo Lưu Anh Tử trong lòng Hoắc Đại Khánh ra hung dữ nói.
Mà những người khác thì có chút trợn mắt há miệng nhìn cảnh tượng trước mắt, Vương Quế Anh quá khí phách.
“Bà gạt người ta, các người đều là cùng một bọn, các người trả mẹ lại cho tôi, các người quá xấu xa.”
Lưu Anh Tử khóc không kịp thở, khóc rống muốn bọn họ trả mẹ cho cô bé.
Không phải là Lưu Anh Tử yêu mẹ cô bé cỡ nào, mà cô bé biết, có mẹ ở đây ít nhất cô bé không cần lo đói bụng, cho dù mỗi ngày bị đánh cô bé cũng nguyện ý.
Còn anh trai không tốt của cô bé, anh ta trở về thì trở về, không trở về thì không trở về thôi, Lưu Anh Tử không có tình cảm đối với anh ta.
Dưới cái nhìn của Lưu Anh Tử, anh trai cô bé sinh ra là để cướp đoạt đồ ăn của cô bé, hiện giờ cô bé chỉ mong sao anh ta chết sớm một chút.
Không thể không nói, Lưu gia đã hỏng từ gốc.
Hoắc Đại Khánh bị ầm ĩ làm cho hơi đau đầu, nhưng vẫn bình tĩnh lại kiên nhẫn giải thích với cô bé:
“Mẹ và anh trai cô thật sự là trừng phạt đúng tội, hai người muốn thanh niên trí thức Lục làm con dâu nhà cô, cho nên đặt bẫy hại thanh niên trí thức Lục, may mà bị thanh niên trí thức Lục phát hiện.
Nếu không hậu quả không dám tưởng tượng, Anh Tử, bọn họ đã phạm tội, thật sự không thể trách được người khác.”
Vậy mà Hoắc Đại Khánh vọng tưởng muốn nói sự thật, giảng đạo lý với cô bé, muốn thuyết phục cô bé.
Kết quả không nghĩ tới Lưu Anh Tử nghe ông ấy nói như vậy, thì càng kích động:
“Người phụ nữ hư hỏng này chính là nàng dâu của anh trai tôi, chị dâu của tôi, tốt nhất là ông bảo người ta thả mẹ tôi ra, nếu không đợi mẹ tôi ra ngoài, tôi sẽ bảo mẹ tôi đánh chết tiện nhân này…”
Kết quả còn chưa nói hết câu, Vương Quế Anh đã tiến lên dùng tay kéo mồm cô bé: “Còn nhỏ tuổi miệng đầy phân, tôi xé nát miệng cô.”
Dáng vẻ trâu bò của Vương Quế Anh khiến mọi người kinh hãi, nhưng mà chỉ một lát Lý Bình và Vương Hiểu Linh đã tiến lên giúp đỡ.
Ba người lớn bắt nạt một đứa bé, may mà không bị người trong đội nhìn thấy.
Thấy cũng không sao, người trong đội đối với Lưu gia, bao gồm Lưu Anh Tử đều đã ghét cay ghét đắng tới tận xương tủy.
Nhưng mà trong lúc cục diện rơi vào hỗn loạn, bên tai truyền đến chính là tiếng kêu thảm thiết thê lương của Lưu Anh Tử, nhưng cho dù như vậy ba người kia đều không dừng tay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận