Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 741: Rất thích

Kết hôn là chuyện lớn cả đời của người phụ nữ, cần phải coi trọng, ông nói xem có đúng không lão Vương.”
“Nếu cô gái người ta cũng đồng ý gả tới đây, vậy sau này nhà chúng ta đối xử với cô bé ấy tốt một chút, coi như con gái ruột thương yêu, dù sao việc này là nhà chúng ta đuối lý.”
“Vậy được rồi, ngày mai tôi đi tìm bà mối hạ sính lễ.” Tôn Mỹ Linh giải quyết dứt khoát.
Thực ra trong lòng Tôn Mỹ Linh đã chuẩn bị sẵn con trai luôn độc thân cả đời, dù sao điều kiện của con trai còn đó.
Bà ấy thế nào cũng được, chỉ cần con dâu tương lai không phải là đứa nhóc choai choai, bà ấy đều có thể tiếp nhận, nhưng ai bảo ánh mắt của con trai cao.
Cuối cùng cũng giải quyết được tâm sự, Tôn Mỹ Linh cảm thấy cuối cùng tối nay mình cũng có thể ngủ ngon.
Mà Vương Giải Phóng nhìn thấy phản ứng của cha mẹ xong, trong lòng vui đến nở hoa.
Tốc độ của Tôn Mỹ Linh rất nhanh, ngày hôm sau dậy sớm tìm bà mối, dẫn theo Vương Giải Phóng và Vương Kiến Quốc xách theo đồ đến đại đội Hồng Kỳ.
Nói thật, sau khi nhìn thấy màu da của con dâu tương lai, hai vợ chồng Vương Kiến Quốc hơi kinh hãi chút, nhưng mà rất nhanh không còn.
Hai vợ chồng già bọn họ thực sự thích cô gái này.
Vương Hiểu Linh có chút không ứng phó được, nhanh chóng bảo Đàm Phượng Kiều đi tìm Vương Quế Anh và Lục Hướng Noãn tới đây.
Chuyện này Vương Quế Anh quen thuộc, lập tức bàn bạc với hai vợ chồng Vương Kiến Quốc, cuối cùng định ra sính lễ còn có ngày kết hôn.
Sính lễ là tam chuyển nhất vang thường thấy trên thị trường, máy may, xe đạp, đồng hồ, radio, còn có 188 tệ tiền lễ hỏi.
Mấy thứ này Tôn Mỹ Linh đã sớm chuẩn bị, bởi vì mỗi ngày bà ấy đều ngóng trông Vương Giải Phóng kết hôn.
Còn ngày kết hôn thì định vào ba ngày sau, tuy thời gian hơi gấp, nhưng không phải là chuyện khó đối với Tôn Mỹ Linh.
Bởi vì bà ấy đau lòng con dâu tương lai, nhiều người chen chúc trên giường đất nhỏ như vậy, ngủ cũng không thoải mái.
Còn có cơ thể nhỏ này nữa, vừa nhìn là biết không đủ dinh dưỡng, cần phải bồi bổ nhiều.

Nếu thành con dâu của Vương gia bọn họ, đó chính là duyên phận trời cao đã định.
Mà Vương Hiểu Linh thân là đương sự nhìn thấy người Vương gia lấy ra thành ý, biết đây là người Vương gia coi trọng mình, trong lúc nhất thời trái tim như được lấp đầy.
Bởi vì cô ấy chưa từng được ai yêu quý như vậy.
Cô ấy có nhà, có gia đình của mình.
Lục Hướng Noãn là bị kéo qua cho có, dù sao cô cũng dốt đặc cán mai đối với việc đính hôn kết hôn, đợi tiễn người Vương gia xong, cô nói với Vương Hiểu Linh sắp làm cô dâu một tiếng, rồi đi trở về.
Trước khi Vương Quế Anh rời đi, còn không quên nắm tay Vương Hiểu Linh dặn dò:
“Thanh niên trí thức Vương, người Vương gia là người tốt, cháu gả qua đó đảm bảo là hưởng phúc. Ánh mắt của thím không sai đâu, cháu cứ an tâm ở nhà chuẩn bị đợi cậu nhóc Giải Phóng tới đây cưới cháu đi.”
Nghe Vương Quế Anh nói như vậy, tuy Vương Hiểu Linh là người tùy tiện nhưng lúc này gương mặt cũng đỏ bừng lên, vội vàng gật đầu, trong lòng thì tràn ngập chờ mong đối với cuộc sống tương lai.
Đàm Phượng Kiều và Lý Bình ở một bên cũng chạy tới, trêu ghẹo cô ấy tìm được chỗ quy túc tốt.
Tuy chân của Vương Giải Phóng bị tật, nhưng trông cũng được, còn có công việc chính thức.
Trọng điểm là nhà chồng còn coi trọng, đối lập với thân phận của bọn họ hiện giờ, Vương gia thật sự là nhà tốt đốt đèn lồng cũng không tìm được.
Phải biết rằng đại đội khác có thanh niên trí thức không chịu nổi cuộc sống vừa khổ vừa mệt hiện giờ, trực tiếp gả cho người của đại đội.
Dù sao ai biết bọn họ phải ở nông thôn bao lâu?
Cũng có khả năng là cả đời, hiện giờ thật sự không nhìn thấy được con đường phía trước.
Lý Bình thì trong nhà sẽ nghĩ cách đưa cô ấy trở về, nhưng trong nhà Đàm Phượng Kiều không có điều kiện đó, cô ấy chỉ có thể ngày qua ngày kiên cường với lựa chọn trong lòng mình.
Một ngày nào đó, cô ấy sẽ trở về.
Nhưng mà bọn họ thiệt tình thực lòng chúc phúc Vương Hiểu Linh, chúc phúc chị em tốt của bọn họ có cuộc hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn.
Đám thanh niên trí thức mới ở khu thanh niên trí thức oán hận chất chứa với thanh niên trí thức cũ từ lâu, Lục Hướng Noãn sợ lúc này có kẻ không có mắt, quấy rối vào ngày Vương Hiểu Linh kết hôn.
Cho nên hai ngày trước khi kết hôn, Lục Hướng Noãn dứt khoát làm người tốt tới cùng, tiễn Phật tiễn tới Tây Thiên, nói với Vương Hiểu Linh một tiếng bảo cô ấy đến nhà mình xuất giá.

Bạn cần đăng nhập để bình luận