Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 115: Chiêu này quá tổn hại

Nuông chiều từ bé không ở yên chỗ mình, chạy tới chỗ bọn họ làm gì.
Đợi cô ta tới nông thôn, đến lúc đó bảo cô ta nhặt phân trâu có lẽ cô ta sẽ thấy ghê tởm nôn ra mất.
Vừa nhìn như vậy, vẫn là cô nhóc béo này tốt hơn.
Nếu đã nói tới mức này không cứu thì thật sự hết nói nổi, có mấy thanh niên trí thức ở đây không hỏi ý kiến của đương sự đã đồng ý.
Đồng ý thì đồng ý, nhưng tìm đâu ra nước tiểu đồng tử.
Mọi người anh nhìn tôi tôi nhìn anh, cuối cùng đều nhìn về phía nhân viên công tác.
“Nhìn tôi làm gì, nước tiểu đồng tử là nước tiểu đồng tử, một người phụ nữ như tôi càng dừng nói con gái tôi đã lớn, các người muốn tôi cũng không tiểu ra được cho các người, các anh nhiều người như thế, là ăn cơm trắng lớn lên à? Không có mấy người chưa kết hôn đúng không? Đừng chậm trễ nữa, nhanh đi tiểu cho tôi.” Nhân viên công tác bị bọn họ nhìn như vậy thì vô cùng tức giận.
Dông dài không giống đàn ông chút nào, còn không nhanh nhẹn bằng cô nhóc mập kia.
Nếu Lục Hướng Noãn biết ý nghĩ trong lòng cô ấy, chắc chắn sẽ nói một câu: “Cảm ơn cô.”
Kết hôn rồi sẽ luyến tiếc xa cách vợ con chạy tới nơi xa như vậy rảnh rỗi tự mình chịu tội, cho nên thanh niên trí thức nam ở đây đều là đồng tử kê.
Bị nhân viên công tác rống như vậy mới kịp phản ứng, nương theo quy tắc chữa bệnh cứu người, đám thanh niên trí thức nam nắm chặt thắt lưng chuẩn bị vận sức chờ phát động.
“Tiểu ở đâu?” Vương Nghĩa Vĩ dỗ Dương Thiên Chân xong mở miệng hỏi trước tiên.
Cuối cùng vẫn là nhân viên công tác tự nhận xui xẻo, dẫn bọn họ đi tới WC, sau đó không biết tìm đâu ra thùng nước tiểu rách nát, ném cho bọn họ sau đó nhanh rời đi.
Phải biết rằng hôm nay giải quyết xong chuyện này cô ấy sẽ không thay ca với tên nhãi ranh kia, mệt muốn chết.
Đợi cô ấy trở lại sau quầy thì thấy người nằm trên đất vẫn đang run lẩy bẩy, cô ấy bất lực chỉ có thể cầu nguyện mấy thanh niên trí thức nam kia nhanh tiểu xong tới đây.
Ánh mắt lại đảo qua phát hiện vậy mà cô nhóc mập kia còn rảnh rỗi cắn hạt dưa, cô ấy nhìn khóe miệng co giật, rất rõ ràng Lục Hướng Noãn cũng thấy được cô ấy.
Lục Hướng Noãn cầm hạt dưa đi tới chỗ cô ấy, sau đó móc nắm hạt dưa trong túi ra không cho phân trần nhét vào tay cô ấy:
“Đây là khi tôi tới người trong đại viện cho tôi, ăn rất ngon, cho cô nếm thử.”
“Sao có thể không biết xấu hổ như vậy được.” Nhân viên công tác nhanh chóng trả lại, Lục Hướng Noãn không nhận, hai người đẩy tới đẩy lui, cuối cùng nắm hạt dưa kia vẫn nằm trong túi nhân viên công tác.
“Sao tôi có thể không biết xấu hổ nhận như vậy.” Nhân viên công tác thẹn thùng nói, cô nhóc mập này quá nhiệt tình, hiện giờ trong tay cô ấy không có thứ gì đáp lễ.
“Có gì mà ngượng ngùng, đời này hai ta có thể gặp nhau là duyên phận, tôi nhìn cô là thấy thân thiết, có lẽ đời trước còn là chị em.” Khi Lục Hướng Noãn đi học thường xuyên đi làm thêm, kiếm học phí và phí sinh hoạt cho mình.

Trong cuộc sống đã tôi luyện cô thành gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, đương nhiên chuyện này cũng phải xem cô nguyện ý hay không.
Bởi vì có một số người không xứng khiến cô phí miệng lưỡi.
“Chúng ta đúng là có duyên, nói không chừng 800 năm trước là người một nhà.” Nhân viên công tác nói xong thì cười ha ha.
Cô nhóc mập này đúng là hợp khẩu vị của cô ấy, hai người trò chuyện thân thiện với nhau mấy câu, Lục Hướng Noãn rèn sắt khi còn nóng hỏi thăm chuyện với cô ấy.
“Người bên văn phòng thanh niên trí thức đưa chúng tôi tới hôm nay là ai thế? Nhìn còn khá tốt.”
“Cô nói lão Vương à, tên kia rất nóng tính, chỉ có mình cô nói ông ta tốt. Nếu như ông ta nghe thấy những lời này của cô, nói không chừng sẽ vui vẻ nhảy hai dặm ấy chứ.” Nhân viên công tác nghe thấy thế cười nói.
Cô nhóc mập này còn ít tuổi, ngay cả lão Vương cũng không nhìn thấu.
“Vậy sao? Tôi cảm thấy ông ấy khá tốt, ông ấy làm gì bên văn phòng thanh niên trí thức thế?” Lục Hướng Noãn vừa cắn hạt dưa, vừa nói chuyện phiếm với cô ấy.
“Phó chủ nhiệm bên văn phòng thanh niên trí thức, lúc trước đi làm trong chính phủ huyện, sau đó được điều tới văn phòng thanh niên trí thức làm việc, hiện giờ chạy khắp nơi. Không biết mỗi ngày làm gì, hai ngày trước con dâu của ông ấy còn oán trách với tôi, từ lúc đi làm bên văn phòng thanh niên trí thức bận tới mức mỗi ngày không về nhà.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận