Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 637: Chẳng trách có dáng vẻ của loại đê tiện

Lý Đông Sinh nhìn Hoắc Cảnh Xuyên chạy mất không thấy bóng dáng, có chút không hiểu gì.
Nhưng mà nhìn hai chân của Hoắc Cảnh Xuyên chạy nhanh như bay, không nhịn được cảm khái một câu: Y thuật của thanh niên trí thức Lục đúng là lợi hại, chân của lão tam Hoắc gia đã bị liệt còn có thể chữa khỏi.
“Tôi đã cho nước đường đỏ vào bên trong, rất ngọt, thanh niên trí thức Lục uống một chút cho ấm người.” Quả phụ họ Lưu nhiệt tình chiêu đãi Lục Hướng Noãn, càng ước gì có thể rót cốc nước đường đỏ kia vào trong miệng cô.
Lục Hướng Noãn nhìn quả phụ họ Lưu nhiệt tình quá mức, cảm thấy có chút không bình thường.
Có lẽ là nước trong tay bà ta cũng không bình thường.
Cho nên Lục Hướng Noãn không chịu uống, cho dù hôm nay quả phụ họ Lưu nói thế nào cô cũng không uống.
Quả phụ họ Lưu thấy Lục Hướng Noãn dầu muối không ăn, khiến bà ta tức điên lên, trong lòng hùng hùng hổ hổ mắng chửi.
Thứ quý giá như nước đường đỏ bà ta còn luyến tiếc uống, không nghĩ tới con nhóc chết tiệt này còn không chịu uống.
Chẳng trách có dáng vẻ của loại đê tiện.
Nếu không phải bà ta đã cho thuốc động dục của heo cái vào nước đường đỏ này, bà ta đã uống.
Nhưng mà quả phụ họ Lưu nghĩ tới kế hoạch của bà ta và con trai, thì lập tức nhịn cơn tức này xuống.
“Thanh niên trí thức Lục, có phải cô ghét bỏ tôi không sạch sẽ hay không? Cô yên tâm đi, nước này không bẩn.” Quả phụ họ Lưu trực tiếp nói với vẻ đáng thương.
“Không ghét bỏ bà, chỉ sợ có người đã cho thứ gì đó vào bên trong.” Lục Hướng Noãn cười mà như không cười nói.
Quả phụ họ Lưu nghe cô nói như vậy trong lòng thấp thỏm, nhưng kế hoạch còn chưa thành công, cho nên bà ta vội nói:
“Thanh niên trí thức Lục, cô nói gì thế, sao tôi nghe mà không hiểu gì?”
“Nói tiếng người, chỉ sợ có người giả vờ không hiểu, đúng không?”
“Đúng vậy đúng vậy, những lời cô nói đều đúng, bát nước đường đỏ này nếu cô không muốn uống thì không uống vậy.” Lúc này quả phụ họ Lưu không dám miễn cưỡng cô.
Sợ cô vung tay áo chạy lấy người, vậy thì kế hoạch của bọn họ sẽ bị ngâm nước nóng.
Xem ra nước này thực sự có vấn đề?
Một khi đã như vậy, vậy lần này chắc chắn là Hồng Môn Yến.
“Còn không khám sao? Không khám tôi đi đây.” Lục Hướng Noãn thấy bà ta không nói chuyện, cúi đầu không biết đang suy nghĩ gì, thì nhấc chân chuẩn bị chạy lấy người.
Quả phụ họ Lưu vừa thấy Lục Hướng Noãn muốn đi thì sốt ruột, chạy nhanh tới giữ chặt cánh tay của Lục Hướng Noãn, kết quả không đợi cô nói chuyện.
“Buông ra.” Lục Hướng Noãn lạnh lùng nói, ngay cả sắc mặt cũng trở nên khó coi hơn không ít.
Quả phụ họ Lưu buông lỏng tay ra theo bản năng.
Còn Lưu Phát Lượng nằm trong phòng thì nóng lòng muốn chết, mẹ anh ta đang làm gì thế, dông dài như vậy, sao còn chưa dẫn cô gái nhỏ kia vào.
Nghĩ tới gương mặt của Lục Hướng Noãn, Lưu Phát Lượng kích động tới mức khí huyết dâng lên, ước gì bây giờ làm luôn chuyện đó.
Đến lúc đó gạo nấu thành cơm, không sợ cô không nhận.
Ha ha ha ha, nếu Lục Hướng Noãn thành vợ mình, đám đồng bọn của anh ta biết chắc chắn sẽ hâm mộ anh ta chết mất.
Chỉ nghĩ như vậy thôi, Lưu Phát Lượng đã cảm thấy sướng lên mây.
Đợi quả phụ họ Lưu kịp phản ứng mới phát hiện, vậy mà mình bị một con nhóc dọa sợ, sắc mặt hơi khó coi.
Nhưng mà vẫn không quên chuyện chính.
“Thanh niên trí thức Lục, tôi sai rồi tôi sai rồi, cô nể mặt cô nhi quả phụ chúng tôi sống không dễ dàng gì, có thể khám bệnh cho con trai tôi trước không.”
Lục Hướng Noãn nhìn thoáng qua bà ta, ngay sau đó gật đầu đồng ý.
Nhưng mà cô lại giấu gậy diện trong ống tay áo.
“Thanh niên trí thức Lục, con trai tôi ở phòng này, nhà hơi bừa bộn cô đừng ghét bỏ.” Sau khi nói xong thì mở cửa cho Lục Hướng Noãn.
Mà Lưu Phát Lượng nằm trên giường đất nghe thấy giọng mẹ mình xong, lập tức che miệng hắt xì, hết cái này tới cái khác.
Giống như giây tiếp theo sẽ khụ cả phổi ra.
Quả phụ họ Lưu nhận được mệnh lệnh của con trai bảo bối nhà mình, thì cười hiểu rõ, sau đó trên mặt càng nhiệt tình hơn.
Từ đầu tới cuối Lục Hướng Noãn đều không nói chuyện với bà ta.
Kết quả Lục Hướng Noãn vừa mới vào phòng, quả phụ họ Lưu lập tức khóa cửa lại.
Quả phụ họ Lưu ở ngoài cửa gân cổ lên với trong phòng:
“Con trai, con nhóc chết tiệt này không uống nước kia, lát nữa con chú ý một chút, đừng làm chết nó, làm chết thì không tìm thấy người làm vợ con đâu.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận