Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 763: Thu dọn đồ

Vương Tam Ni cúi đầu nhìn cái bụng nhô cao của mình, nghĩ thầm nếu có kiếp sau, cô ấy lại báo đáp ân tình của thanh niên trí thức Lục và bác đội trưởng.
Lục Hướng Noãn thu hồi tâm tư, sau đó dãn Hoắc Cảnh Xuyên về nhà.
Từ lúc cô gả qua đến bây giờ mới ba ngày, trên bàn đã có một tầng bụi hơi mỏng.
Nhưng mà Lục Hướng Noãn không đi quản nó, mà bắt đầu thu dọn đồ với Hoắc Cảnh Xuyên.
Lúc trước cô ở đây một mình, hơn nữa Hoắc Cảnh Xuyên thường tới đây ăn ké, cho nên trong hầm nhà Lục Hướng Noãn và tủ bát còn nhiều lương thực, cùn với thịt khô, lạp xưởng, gà hong gió làm trước khi bắt đầu mùa đông đều còn không ít.
Đa số đồ ở đây đều là Hoắc Cảnh Xuyên mang tới.
Còn có đám thanh niên trí thức ở khu thanh niên trí thức, cùng với người trong đội đưa đồ đến đều ở đây hết.
Sau này mình chắc chắn là trong khoảng thời gian ngắn sẽ không trở về nữa, cho nên Lục Hướng Noãn bảo Hoắc Cảnh Xuyên mang mấy thứ này tới Hoắc gia.
Chỉ riêng lương thực Hoắc Cảnh Xuyên đã đi tới đi lui mấy chuyến, càng khỏi phải nói thịt khô.
Hoắc Đại Khánh tan làm trở về cùng với Hoắc Kiến Quốc nhìn thấy xong, đều chạy nhanh tới giúp đỡ.
Sau này ngày lễ ngày tết cô và Hoắc Cảnh Xuyên vẫn phải về, cho nên tủ bàn ghế Lục Hướng Noãn không động vào.
Cô thu dọn quần áo của mình, bảo Hoắc Cảnh Xuyên tìm túi đựng vào.
Còn có hai cái chăn trước đó không lâu mới làm cũng cho vào, mấy thứ này để Hoắc Cảnh Xuyên đến bưu cục trong huyện thành gửi qua.
Trên xe lửa nhiều tai mắt, bọn họ xách theo mấy thứ này lên xe, còn không đủ khiến người ta mệt mỏi ư.
Phích nước nóng, ca tráng men Lục Hướng Noãn định để lại cho hai vợ chồng già Hoắc Đại Khánh, sau này mùa đông muốn uống nước, có thể có nước ấm uống bất cứ lúc nào.
Không cần phí công đi đun.
Còn Phú Quý, Lục Hướng Noãn đã có tình cảm đối với nó, cho nên khi đi nhất định sẽ dẫn theo nó.
Lục Hướng Noãn đã nghĩ kỹ rồi, đến lúc đó bảo Hoắc Cảnh Xuyên làm lồng cho chó, để nó ở bên trong, đi lên xe lửa cùng bọn họ.
Mới thu dọn được nửa, Vương Quế Anh tới đây gọi bọn họ về nhà ăn cơm.
Ăn qua xong, đám Lục Hướng Noãn lại tới thu dọn đồ.
Hoắc Kiến Thiết và vợ Lưu Chiêu Đệ, cùng với hai vợ chồng già Hoắc Đại Khánh đều không đi làm buổi chiều, đều tới thu dọn đồ giúp Lục Hướng Noãn.
Đoàn kết là sức mạnh, dưới sự trợ giúp của mấy người, cả chiều đã thu dọn xong hết đồ, trong phòng cũng trở nên trống rỗng.
Còn ít thảo dược Lục Hướng Noãn hái trên núi, đều được cô bào chế thành thuốc viên, phân loại cho vào chai.
Hơn nữa cô còn tri kỷ viết hết công dụng, dán lên trên chai, giao cho Hoắc Đại Khánh bảo quản.
Những thuốc viên này đều là thường thấy, như là thuốc hạ sốt, thuốc ho, thuốc cầm máu…
Như vậy sau này trong đội có người sinh bệnh, có thể trực tiếp đi tìm Hoắc Đại Khánh, không cần ở nhà chịu đựng.
Đương nhiên mấy loại bệnh khó thì không được.
Tình cảm giữa người với người đều là ở bên nhau sinh ra, ở chung nhiều ngày như vậy, trái tim Lục Hướng Noãn làm bằng đá cũng im lặng xảy ra thay đổi.
Trong tình huống không chạm vào điểm mấu chốt của mình, Lục Hướng Noãn có thể giúp thì sẽ giúp đỡ.
Khi ăn cơm tối, Lục Hướng Noãn trực tiếp giữ Hoắc Kiến Thiết và Lưu Chiêu Đệ ở lại ăn cơm.
Dù sao hai bọn họ cũng giúp đỡ mình cả chiều.
Hai vợ chồng Hoắc Kiến Thiết hơi ngượng ngùng, cuối cùng vẫn là Vương Quế Anh mở miệng, giữ bọn họ lại.
Nhưng mà Lưu Chiêu Đệ cũng không nhàn rỗi, trực tiếp xắn tay áo lên vào bếp giúp đỡ.
Lục Hướng Noãn cũng chen vào bếp nhìn xem mình có thể giúp được gì không.
Dưới kiên trì và yêu cầu của Lục Hướng Noãn, Vương Quế Anh mới nỡ để Lục Hướng Noãn mang thịt khô và lạp xưởng tới ăn.
Nhưng mà chỉ ăn một ít, dư lại Vương Quế Anh tính toán đợi Hoắc Cảnh Xuyên và Lục Hướng Noãn về Bắc Kinh, lại mang đi.
Nhưng Lục Hướng Noãn không nghĩ nhiều như vậy, cô thấy Vương Quế Anh chỉ lấy ít đồ ăn như thế, cô tự mình trở về cầm gà hong gió tới.
Hôm nay nhiều người như vậy, cộng thêm hai vợ chồng Hoắc Kiến Thiết và đứa bé, có mười mấy người, không nấu nhiều một chút căn bản không đủ ăn.
Vương Quế Anh thấy xong, cũng không lên tiếng, dù sao đây là đồ của con dâu, cô muốn sắp xếp thế nào thì sắp xếp thế ấy.
Nhưng mà trong lúc nấu cơm, Vương Quế Anh còn đến vườn hái ít rau tới.
Đồ ăn trong nhà có chút không đủ ăn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận