Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 428: Đi nặng không cần riêng tư

Trong lúc nhất thời, Lục Hướng Noãn chiếm thượng phong.
Vương Quế Anh đứng ở đây nhìn một lúc lâu, mãi đến khi Vương Hiểu Linh mở miệng nhắc nhở, bà ấy mới nhớ tới mình quên mất chuyện gì, lại nhanh chóng rời đi.
Lưu Thúy nhìn Vương Quế Anh chạy đi không thấy bóng dáng, nghi ngờ hỏi: “Bà ấy đi đâu thế?”
Vương Hiểu Linh nói: “Đi lấy nước ạ.”
Lưu Thúy quay đầu nhìn Lục Hướng Noãn theo bản năng: “Con gái, con khát à?”
“Dạ.” Cô không khát, cô chỉ muốn uống thuốc.
Còn chuyện quan trọng nhất là cô muốn đến phòng vệ sinh lót băng vệ sinh, nếu không lát nữa máu chảy thành sông.
Bởi vì cô đã cảm nhận được phía dưới mông dinh dính, nhưng mà bụng cô đau tới mức không đứng dậy được cũng là vấn đề, càng khỏi phải nói đến phòng vệ sinh.
“Mẹ có.” Lưu Thúy nghe thấy cô nói như vậy, nhanh chóng lấy bình nước ấm trong túi ra.
Bên trong là nước đường đỏ, bà ấy cho hai thìa đường đỏ đấy, đặc biệt bổ khí bổ huyết cho cô.
Vừa sờ còn nóng hổi, uống vừa vặn, không nóng miệng, sau khi thử độ ấm của nước xong Lưu Thúy nhanh chóng đưa bình nước cho Lục Hướng Noãn.
“Ngọt, bụng con không thoải mái, nên uống nhiều một chút, uống hết cho ấm áp.”
“Cảm ơn mẹ nuôi.” Lục Hướng Noãn vươn tay ra nhận lấy, sau đó một tay khác cho vào trong chăn, lấy viên thuốc Ibuprofen trong không gian ra nắm trong lòng bàn tay.
Uống mấy ngụm nước xong, cô đột nhiên “ho khan”, khó chịu đến mức cô nhanh chóng che miệng.
Nhân cơ hội này, Lục Hướng Noãn nuốt luôn viên thuốc giảm đau kia vào trong bụng.
Kết quả Lục Hướng Noãn mới uống nước đường đỏ trong bình xong, Vương Quế Anh cầm một ca sứ to đi vào.
“Thanh niên trí thức Lục, nước tới.”
Vương Hiểu Linh rất có nhãn lực nói: “Thím, thanh niên trí thức Lục mới uống xong, thím để đó đi ạ.”
Lục Hướng Noãn cũng mở miệng nói lời cảm ơn.
Vương Quế Anh cũng không miễn cưỡng cô, nhìn thấy trên bàn có bình nước quân dụng, bà ấy biết không cần dùng nước trong tay.
Cho nên ra cửa trả ca sứ to trong tay, tránh cho lát nữa người ta không tìm thấy.
Ca sứ to này là của y tá vừa rồi không truyền được cho Lục Hướng Noãn, cô ấy thấy Vương Quế Anh đi mượn cốc, xuất phát từ tốt bụng và áy náy y tá kia đưa ca sứ mới mua không lâu của mình cho Vương Quế Anh mượn.
Không biết là thuốc giảm đau có tác dụng, hay là nước đường đỏ mà Lục Hướng Noãn mới uống có tác dụng, lúc này bụng Lục Hướng Noãn không còn khó chịu và đau như trước nữa.
Cho nên cô vén chăn lên muốn đứng dậy, kết quả bị Lưu Thúy phát hiện ấn trở về.
“Còn chưa truyền xong đâu, con ngồi dậy làm gì, ngoan ngoãn nằm xuống cho mẹ, nghỉ ngơi một lát rồi nói.”
Lục Hướng Noãn vô cùng thản nhiên nói: “Con muốn đi vệ sinh.”
Vừa nghe là đi vệ sinh, Lưu Thúy không nói gì nữa, nhanh chóng nhét giấy thô vào túi áo Lục Hướng Noãn.
“Trong nhà không có đồ mới, nên dùng giấy thô này chắp vá lót vào trước, đợi về nhà lại nói.”
Dùng giấy thô còn đắt hơn cả đồ dùng khi tới kinh nguyệt, chẳng qua là phí tiền mà thôi, có lẽ còn dùng chưa tới một ngày, giấy thô đã bị dùng hết.
Thấy Lục Hướng Noãn gật đầu đồng ý, lúc này Lưu Thúy và Vương Quế Anh mới mỗi người đỡ một cánh tay của cô, đỡ Lục Hướng Noãn chậm rãi đến nhà vệ sinh.
Từ phòng bệnh tới nhà vệ sinh không dài lắm, nhiều nhất chưa tới 100 mét, nhưng mà khi Lục Hướng Noãn đến nơi trên người chảy đầy mồ hôi lạnh.
Là đau.
Nhưng nhà vệ sinh của bệnh viện hiện giờ không giống với Lục Hướng Noãn thường thấy, có thể nói thế này, nhà vệ sinh không có chút riêng tư nào, ngay cả đối diện đi nặng cô còn thấy được rõ.
Cũng đúng thôi, đi nặng đi tiểu cần riêng tư làm gì, chỉ cần không bị đàn ông nhìn thấy thì không sao.
Nhìn Vương Quế Anh và Lưu Thúy như hai thần thủ vệ không rời đi, nguyện vọng dùng băng vệ sinh của Lục Hướng Noãn thất bại.
Nếu không bí mật nhỏ của cô sẽ bị lộ, cho nên cô không có biện pháp chỉ có thể dùng giấy thô Lưu Thúy nhét vào trong túi mình.
Chẳng qua chất lượng của thứ này quá thô ráp, sờ lên không thoải mái lắm, càng khỏi phải nói lót nó ở dưới mông.
Cho nên Lục Hướng Noãn gấp chúng nó nhỏ lại, xoa một lát, xoa chúng nó hơi mềm mới sử dụng.
Cho dù như vậy cô vẫn cảm thấy khó chịu, nhưng ai bảo hiện giờ chỉ có thứ này, cô không thể không đối mặt với hiện thực.
Thấy Lục Hướng Noãn lót xong, Lưu Thúy nhanh chóng lấy cái quần mới trong lòng ra, trên quần của Lục Hướng Noãn đều là máu, không thể mặc quần cũ ra cửa được.
Tuy bà ấy từng mặc chiếc quần này rồi, nhưng mà tổng cộng cũng không mặc mấy lần, cũng không khác mới lắm, lấy ra dùng khi khẩn cấp vẫn được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận