Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 527: Không mang thai

Người đàn ông này đúng là không xứng làm cha, đây là muốn đẩy con gái vào hố lửa mà, bà ấy không thể nhịn được nữa tiến lên ôm Vương Tam Ni vào trong lòng.
“Cháu gái, đừng sợ, hiện giờ là xã hội mới, không thịnh hành cách làm việc kiểu cũ nữa.
Nếu cha cháu dám bức cháu gả cho người cháu không thích, thím sẽ dẫn cháu đi báo công an.”
“Bà già chết tiệt này, đây là chuyện nhà bọn tôi, bà quản nhiều như vậy làm gì, bà già chết tiệt kia. Báo công an ư, tôi nghe mà sợ quá cơ.” Vương Xú Đản không sợ hãi chút nào, trái lại nói xong còn cười ha ha.
Những người khác cũng thế.
Nếu là nói đến người khác có lẽ Lục Hướng Noãn sẽ không quản, nhưng mà ngại quá, Vương Xú Đản chạm vào vảy ngược của Lục Hướng Noãn.
Hiện giờ cả nhà Vương Quốc An là người có ý tốt đối với mình, lúc này Lục Hướng Noãn còn chưa biết rằng, cô để ý cả nhà Vương gia hơn mình nghĩ nhiều.
Chẳng qua cô thiếu hụt tình cảm từ nhỏ nên đến lúc này còn chưa rõ lắm.
Lục Hướng Noãn móc kim châm cứu trong túi ra, nhân lúc không có ai kịp phản ứng thì trực tiếp đâm lên huyệt vị của Vương Xú Đản, ông ta lập tức không thể cử động.
Người xung quanh cũng bị dọa choáng vang.
Vương Lục Nữu nhìn Lục Hướng Noãn, sợ hãi lùi về sau mấy bước, lần trước Lục Hướng Noãn giáo huấn cả nhà bà Vương cô ta cũng ở hiện trường.
Lục Hướng Noãn nhìn lướt qua người Vương gia, vô cùng ghét bỏ cộng thêm không kiên nhẫn nói:
“Miệng không sạch sẽ, trước khi ra cửa miệng ăn phân ư?”
“Cô… Cô mau thả chồng tôi ra, nếu không tôi đi tìm đại đội trưởng.” Quách Ngọc Nương vợ Vương Xú Đản run lẩy bẩy nói.
“Nhanh lên đi, nói không chừng chậm một chút người đàn ông của bà sẽ chết, bà sẽ ở góa trong khi chồng còn sống đấy.” Lục Hướng Noãn nghe bà ta nói như vậy, hoàn toàn không sợ.
Bởi vì cô không thích Quách Ngọc Nương chút nào.
Chuyện của Vương gia thối nát ở trong đội, Lục Hướng Noãn khám bệnh cho nhiều người trong đội như thế, ít nhiều gì cũng nghe nói tình hình về nhà bọn họ.
Vì muốn có đứa con trai, sinh một lèo tám đứa con gái, mới có con trai, kết quả vì nuôi sống con trai gả con gái cả cho một người đàn ông kết hôn lần hai thích bạo lực gia đình, con gái cả gả qua đó chưa được một năm thì mất.
Con gái thứ hai càng quá hơn, vì 300 tệ tiền lễ hỏi gả cho một tên ngốc ăn nói không nhanh nhẹn, cơm cũng không thể tự ăn, cả ngày chỉ biết đòi ăn, mẹ chồng càng không đánh thì mắng với cô ấy.
Tuy không bị đánh chết giống chị cả cô ấy, nhưng mà cách chết không xa lắm.
Hiện giờ lại đánh chủ ý với con gái thứ ba, tạm thời không nhắc tới chuyện những lời Vương Tam Ni nói là thật hay giả, cho dù thật sự lén có đàn ông sau lưng, làm cha mẹ cũng không thể đối xử với con mình như thế.
Làm như vậy thực sự là muốn đẩy Vương Tam Ni vào chỗ chết mà.
Quách Ngọc Nương vừa nghe Lục Hướng Noãn nói như vậy, thì biết Lục Hướng Noãn sẽ không tha cho người đàn ông của bà ta, bà ta lo lắng sẽ ở góa trong khi chồng còn sống nên nhanh chóng chạy đi tìm Hoắc Đại Khánh.
“Nếu các người có người nào không sợ chết, cũng có thể thử xem.” Lục Hướng Noãn nói xong thì giơ kim châm cứu lên cho người Vương gia xem.
Dọa người Vương gia không dám lên tiếng, trong lòng kìm nén lửa giận, sau lưng dùng sức mắng Lục Hướng Noãn.
Mà Lưu Thúy nhìn thấy Vương Xú Đản vẫn luôn không nhúc nhích, trong lòng kêu lên thật thần kỳ, con gái của bà ấy quá lợi hại, hóa ra mấy chuyện chỉ thấy được ở trong sách cô cũng biết làm.
Đột nhiên Lưu Thúy có loại cảm giác vinh dự.
“Vươn tay?” Lục Hướng Noãn nhìn bụng Vương Tam Ni có chút to không bình thường nói.
“Hả?”
“Tôi bắt mạch cho cô.” Lục Hướng Noãn xoa giữa mày nói.
Vương Tam Ni biết vừa rồi là Lục Hướng Noãn giúp mình, lúc này tràn ngập tin tưởng Lục Hướng Noãn nên cô ấy run rẩy vươn tay ra.
Vì thế Lục Hướng Noãn đặt tay lên cổ tay cô ấy, nhắm mắt lại bắt đầu bắt mạch.
Tuy Lưu Thúy không hiểu vì sao cô lại làm như vậy, nhưng mà bà ấy không lên tiếng.
Còn đương sự Vương Tam Ni thì trong lòng vô cùng thấp thỏm bất an, cô ấy tin mình không làm chuyện gì không biết xấu hổ, đừng nói là ngủ với đàn ông, cho dù nắm tay cô ấy cũng chưa từng làm.
Nhưng mà bụng to như vậy, đặc biệt là phản ứng của mình đều là sự thật.
“Không mang thai.” Lục Hướng Noãn rút tay về.
“Hướng Noãn? Có phải con nhầm rồi không, bụng của con bé?” Lưu Thúy sợ người khác nghe thấy, nhỏ giọng nói với Lục Hướng Noãn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận