Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 148: Trở nên đẹp hơn

Năm đó khi anh ta đi dâng hương cầu phúc cho vợ, thì có một người mù đoán mệnh ngăn anh ta lại, tính một quẻ miễn phí cho anh ta, tặng cho anh ta một ngọc bội.
Cũng chính nhờ ngọc bội này mà anh ta mới thấy được Lục Hướng Noãn, vì thế nhiều năm qua vẫn luôn không cởi ra.
Hơn nữa anh ta không nói cho bất cứ người nào chuyện Lục Hướng Noãn trúng vé số, sau này anh ta vận dụng quan hệ đi điều tra nguồn tiền của cô, phát hiện cô dùng mấy tỷ kia mua đều là ăn mặc, người không biết còn tưởng là tận thế tới.
Nhưng mà cô mua nhiều đồ như thế đều không cánh mà bay, anh ta càng hi vọng Lục Hướng Noãn có thể dựa vào mấy thứ này sống hạnh phúc ở nơi anh ta không biết.
Lục Hướng Noãn là bị Vương Hiểu Linh đánh thức, sau khi tỉnh lại cô có chút cảm giác buồn bã mất mát.
Nhưng mà nhìn thấy học trưởng mà cô nhớ duy nhất sống tốt, cô không còn gì phải lo lắng nữa.
Không đợi cô cảm khái một lát, đã bị Vương Hiểu Linh thúc giục đi rửa mặt.
Trên bàn cơm thấy được Dương Thiên Chân kén cá chọn canh như cũ, nhưng mà Lục Hướng Noãn không nói chuyện, nhanh chóng ăn cơm xong thì đi ra ngoài đợi.
Ngày hôm qua bọn họ cùng nhau bàn bạc nhân lúc nhàn rỗi sẽ đến hợp tác xã mua bán trong huyện nhìn xem, sau này bận lên thì không có thời gian đi xem.
Trong lúc đợi bọn họ Lục Hướng Noãn còn uống đầy nước, bởi vì đồ ăn rất mặn, cô không ăn no lại lấy miếng snickers trong không gian ra, bóc vỏ kẹo rồi lén lút nhét vào miệng.
Bữa cơm ngày hôm nay còn không bằng hôm qua, ngày hôm qua tốt xấu gì trong bát còn có gạo, hôm nay chỉ là bát nước trong.
Thậm chí dưa muối còn bằng nửa hôm qua, mỗi người gắp một miếng là hết, có lẽ là đã tính đủ.
Lục Hướng Noãn cảm thấy chút đồ ăn đó không đủ nhét kẽ răng, không ăn no chút nào.
Đợi lát nữa cô phải tìm chỗ không có ai, ăn một chút gì đó lót dạ mới được.
Mãi đến khi miếng snickers thứ hai vào bụng, những người khác mới ăn xong đi ra.
“Lục Hướng Noãn, sao cô nhìn gầy đi vậy? Còn xinh đẹp hơn.” Người đầu tiên nhìn ra Lục Hướng Noãn thay đổi là Vương Hiểu Linh, kinh ngạc kêu lên.
Vừa rồi khi rời giường vẫn luôn nghĩ tới việc ăn cơm, cho nên không chú ý tới cô.
Người khác nghe thấy thế cũng chạy nhanh tới, nhìn Lục Hướng Noãn phát hiện đúng là vậy, thay đổi rất nhiều so với ngày hôm qua.
“Đẹp.” Đàm Phượng Kiều nhìn Lục Hướng Noãn, phát ra một tiếng cảm thán.
Mà Dương Thiên Chân cũng lề mề đi tới, trong mắt hiện lên chút kinh diễm, nhưng không nói gì đứng một bên, trong đầu đều là sao cô ta lại trở nên đẹp hơn như vậy.
“Lúc trước sinh bệnh, cho nên mới béo hơn.” Vẻ mặt Lục Hướng Noãn không đổi tìm cớ cho mình.
Mọi người nghe thấy thế thì không nói gì nữa, nên làm gì thì làm đó.
Trên người Vương Hiểu Linh không có một đồng, cho nên không đi theo đến huyện thành, xách theo rổ đi thẳng lên núi, nhìn xem có thể tìm được đồ gì không.
Ngày hôm qua tìm người hỏi thăm, ngồi xe bò mất 2 xu, đắt một chút nhưng vẫn có thể tiếp nhận được.
Cho nên Hứa Gia Ấn, Vương Chí Văn còn có Lục Hướng Noãn định tới cửa thôn ngồi xe bò.
Còn Dương Thiên Chân, ba người lựa chọn bỏ qua, không thèm hỏi cô ta một câu.
Đặc biệt là hai thanh niên trí thức nam Hứa Gia Ấn và Vương Chí Văn, trải qua chuyện ngày hôm qua càng muốn phân rõ giới hạn với Dương Thiên Chân, cách cô ta khá xa, ngay cả ăn cơm cũng ước gì ngồi bàn khác.
Khi bọn họ tới trên xe bò chỉ có hai người, ba người đưa tiền cho người đánh xe bò họ Ngưu xong, thì nhanh chóng tìm vị trí ngồi xuống.
Lục Hướng Noãn vừa lên xe thì buồn ngủ, buổi sáng dậy quá sớm, cô cần chậm rãi thay đổi giờ sinh học của mình, tuy sau này còn cần dậy sớm nhiều.
Xuyên tới niên đại này, quả thực là tới chịu khổ.
Đã đến giờ, khi sư phụ Ngưu chuẩn bị đánh xe bò thì Dương Thiên Chân chạy tới, đợi cô ta ngồi xong sư phụ Ngưu mới xuất phát.
Hai chị gái trên xe nói chuyện với bọn họ một lát, Dương Thiên Chân ghét bỏ bọn họ nói chuyện thô tục, nên quay đầu đi ăn kẹo sữa.
Nhưng mà đôi mắt nhìn chằm chằm Lục Hướng Noãn đang ngủ, sao cô đột nhiên trở nên đẹp hơn nhiều như vậy.
Hai chị gái này không phải là kẻ ngốc, đương nhiên nhìn ra được Dương Thiên Chân không thích bọn họ, cho nên không mặt nóng dán vào mông lạnh nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận