Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 929: Chỉ mới mấy ngày không gặp, sao cô ta lại thành ra như thế

Thực sự là mặt, cổ của Trương Huệ Trân…
Phàm là làn da lộ ra bên ngoài đều không có chỗ nào tốt, còn có mặt nữa, đều chảy đầy máu.
Rất đáng sợ.
Không thể lại nhìn, lại nhìn sẽ nôn hết cơm sáng ra mất, nghĩ như vậy Hồ Ái Hương nhanh chóng quay đầu đi không nhìn cô ta.
Chỉ mới mấy ngày không gặp, sao cô ta lại thành ra như thế.
Ngay khi Hồ Ái Hương chuẩn bị mở miệng nói chuyện, Trương Cải Liên vợ chính ủy cùng với những người khác nghe được động tĩnh bên này đều chạy tới, trực tiếp vây thành vòng tròn.
Trương Cải Liên dùng tay chỉ Trương Huệ Trân, dáng vẻ kinh hãi nói: “Trương… Trương Huệ Trân, sao cô lại thành ra như vậy.”
Vương Hoan Hoan có thù oán với Trương Huệ Trân lâu năm mở miệng nói: “Làm nhiều chuyện thiếu đạo đức, gặp báo ứng…”
Chẳng qua còn chưa nói hết câu, cánh tay đã bị Hồ Ái Hương kéo một cái.
Nhìn ánh mắt của Trương Cải Liên, lúc này Vương Hoan Hoan mới kịp phản ứng vừa rồi mình nói gì.
Nếu những lời này truyền ra, người khác chắc chắn sẽ nói cô ta làm loạn phong kiến mê tín, đến lúc đó không chỉ cô ta gặp tao ương, ngay cả chồng cô ta cũng chịu liên lụy.
Lúc này vẻ mặt Vương Hoan Hoan nghĩ lại mà sợ, đợi cô ta ổn định lại, vẻ mặt tràn ngập cảm kích nhìn Hồ Ái Hương.
Chẳng qua hiện giờ Hồ Ái Hương không rảnh để ý tới cô ta, bởi vì lực chú ý của Hồ Ái Hương đều tập trung vào Trương Huệ Trân.
Mệnh này của mình là cô nhóc Hướng Noãn cứu, tóm lại người nào cũng không thể thương tổn cô nhóc Hướng Noãn, nếu không mình liều mạng với kẻ đó.
Dáng vẻ xấu xí của mình bị mọi người thấy rõ, dường như Trương Huệ Trân có chút không quen, nhưng mà nghĩ đến kế hoạch của mình, trong lòng cô ta càng thêm can đảm, vô cùng đáng thương nói:
“Chị dâu em cũng không biết, em và Cẩu Thặng đột nhiên thành ra như vậy, tìm rất nhiều bác sĩ khám cũng không chữa được. Em thực sự không có biện pháp, mới tới đây cầu xin em Hướng Noãn.
Nhưng mà em Hướng Noãn còn vì chuyện lần trước mà ghi hận em trong lòng, không muốn chữa bệnh cho em. Em đã quỳ xuống dập đầu với em ấy, em ấy vẫn không chịu, còn nói…”

“Còn nói cái gì?” Lúc này Hồ Ái Hương nhìn Trương Huệ Trân vu khống Lục Hướng Noãn như vậy, lông mày có thể kẹp chết con ruồi.
Những lời nói từ miệng Trương Huệ Trân, mười câu thì tám câu là giả, cô ấy biết rất rõ Trương Huệ Trân là loại người gì.
Cho nên lời nói của Trương Huệ Trân, cô ấy không tin chút nào.
“Còn nói em đi chết đi, em chết hay không không quan trọng, nhưng con trai em phải làm sao bây giờ, đứa bé còn nhỏ như thế…” Trương Huệ Trân nói xong thì ôm Vương Cẩu Thặng khóc rống.
Mà Vương Cẩu Thặng cũng vô cùng phối hợp gân cổ khóc theo, không phải đau lòng mẹ mình, cậu bé chỉ ngứa muốn chết.
Nước mắt rơi xuống miệng vết thương, đau đến mức nước mắt càng chảy ra rào rào.
Tuy hai mẹ con Trương Huệ Trân trông xấu, lại phối với gương mặt bọc mủ cùng với nước mắt nước mũi xen lẫn nhau, càng xấu đến mức khiến người ta ghê tởm.
Chẳng qua nhìn qua mọi người vẫn có chút đau lòng, có chút mềm lòng bắt đầu gạt lệ.
Nhưng những người này không bao gồm mấy người có thù oán với Trương Huệ Trân, bọn họ nhìn thấy Trương Huệ Trân như vậy đều vỗ tay vui mừng không kịp, sao có thể đau lòng.
Cùng với Hồ Ái Hương trong lòng đều là Lục Hướng Noãn.
Hồ Ái Hương không có khả năng để người ta vô duyên vô cớ hất nước bẩn lên người Lục Hướng Noãn, vì thế đứng ra nói chuyện thay Lục Hướng Noãn:
“Hướng Noãn là dạng người gì, mọi người đều biết, em ấy chắc chắn chưa từng nói mấy lời đó. Mọi người không tin Hướng Noãn, thì cũng phải tin tưởng tôi đúng không.
Hồ Ái Hương tôi ở đại viện này nhiều năm như vậy, tôi là loại người gì mọi người đều biết.”
Trương Cải Liên trong lòng nhớ kỹ những việc tốt Lục Hướng Noãn làm cũng biện giải thay Lục Hướng Noãn:
“Cô nhóc Hướng Noãn chắc chắn sẽ không nói như vậy, trong chuyện này chắc chắn là có hiểu lầm.
Cô nhóc kia tốt bụng, gặp ông cụ nhiễm bệnh ở ven đường còn có thể chạy tới chữa trị, càng khỏi phải nói mọi người đều ở cùng một khu đại viện, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy. Nếu em ấy có thể giúp đỡ, chắc chắn đã giúp.”
Nghe nói có người gây sự ở cửa nhà Lục Hướng Noãn, Trình Hiểu Yến cũng ôm Vương Ái Dân chạy vội tới, không rảnh lo thở dốc, cũng nóng lòng nói chuyện thay Lục Hướng Noãn.
Tóm lại là không thể để chậu nước bẩn này hắt lên người Lục Hướng Noãn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận