Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 784: Rất xin lỗi, cô hài lòng chưa

Quách Phương cắn chặt môi, nhìn anh với vẻ không dám tin.
Thấy anh không chịu nhượng bộ, ngay sau đó cô ta nhìn mọi người xin giúp đỡ.
Chẳng qua lần này không ai chịu đứng ra nói chuyện thay cô ta.
Quách Phương nhận rõ hiện thực cuối cùng không thể không đứng ra xin lỗi Lục Hướng Noãn, chẳng qua âm thanh nhỏ như muỗi kêu.
Đừng nói là mọi người ở đây, ngay cả Lục Hướng Noãn cách cô ta gần cũng không nghe thấy.
“Tôi không nghe thấy.” Lục Hướng Noãn lạnh lùng nói.
“Rất xin lỗi, cô hài lòng chưa.” Quách Phương lớn tiếng nói xong, thì khóc lóc chạy đi.
Những người khác thấy Quách Phương rời đi, ngượng ngùng nhìn Lục Hướng Noãn một cái, sau đó rời đi.
Lục Hướng Noãn đợi xung quanh yên tĩnh hơn, mới mở miệng nói với Hoắc Cảnh Xuyên đang nhìn cô với vẻ lo lắng:
“Em không sao.”
Cho dù có sao, người đó cũng không phải cô, loại người như Quách Phương, hoàn toàn là gieo gió gặt bão.
“Vậy được rồi, lần sau có việc thì ra ngoài gọi anh.”
“Ừm.”
Đợi Hoắc Cảnh Xuyên rời đi, Vương Hồng Hoa bà cụ nằm giường đối diện Lục Hướng Noãn mở miệng:
“Cháu gái, chồng cháu đối xử với cháu thật tốt.”
Lục Hướng Noãn nghiêm túc nói: “Vâng, anh ấy đối xử với cháu rất tốt.”
“Khi ông già nhà bà còn trẻ cũng như vậy, nếu ai bắt nạt bà, ngày hôm sau ông ấy cầm dao phay đi báo thù cho bà, cuối cùng khiến làng trên xóm dưới nhìn thấy bà đều đi đường vòng.”
Vương Hồng Hoa mở miệng ghét bỏ, nhưng trên mặt tràn ngập tươi cười hạnh phúc, ngay cả Lục Hướng Noãn cũng bị cảm nhiễm, phụ họa một câu:
“Thật tốt.”
Hứa Đạt Nhạc đang huấn luyện ở Bắc Kinh nhận được cuộc gọi từ quê nhà.
Hứa Đạt Nhạc nghe thấy mẹ anh ta nói gì, trên mặt tràn ngập sống không còn gì luyến tiếc.
Bởi vì mẹ anh ta tự chủ trương tìm đối tượng cho anh ta, hiện giờ đã ngồi xe lửa đến Bắc Kinh tìm anh ta, quan trọng là anh ta còn không quen biết.
“Mẹ, mẹ nhọc lòng chuyện này làm gì, con đã nói với mẹ, không muốn kết hôn là không muốn kết hôn, mẹ còn như vậy…”
Kết quả còn chưa nói xong, bên kia đã cúp máy, cuối cùng Hứa Đạt Nhạc tức tới mức muốn ném điện thoại.
Đương nhiên chỉ có thể nghĩ, bởi vì cho anh ta mười lá gan, anh ta cũng không dám ném đi.
“Sao thế? Nói chuyện điện thoại xong thì có biểu cảm này.” Vương Chí Cường nhìn thấy dáng vẻ chịu đả kích của Hứa Đạt Nhạc, không nhịn được trêu chọc nói.
“Mẹ em sắp xếp hôn sự cho em.”
“Đây là chuyện tốt mà, bày ra gương mặt khóc tang làm gì. Hiện giờ cậu không còn ít tuổi nữa, cũng nên kết hôn. Cậu nhìn đoàn trưởng nhà cậu xem, vừa nói kết hôn, đã tích cực không thấy mặt mũi.”
“Em và người phụ nữ kia không quen, hiện giờ còn đang ngồi xe tới đây.”
“Đến lúc nào thế, mẹ cậu có nói không.”

Hứa Đạt Nhạc tuyệt vọng nói: “Năm ngày sau.”
“Vừa đúng lúc, đoàn trưởng của cậu cũng về lúc đó, đến lúc đấy chúng ta cùng đi đón người.”
“Đoàn trưởng Hoắc trở về rồi ư?” Sau khi Hứa Đạt Nhạc nghe lời Vương Chí Cường nói, vừa rồi trái tim còn như tro tàn lúc này đôi mắt sáng rực lên.
“Ừm, đối tượng của cậu đi chuyến xe nào thế?”
“Không phải đối tượng.” Hứa Đạt Nhạc thấy anh ta nói sai, lập tức sửa đúng, nhưng vẫn thành thật nói ra số tàu.
Anh ta đã nghĩ kỹ rồi, đợi đón cô gái kia, anh ta sẽ mua vé cho cô ta, đưa cô ta trở về, nói cho cô ta việc này không thành.
“Z117? Đoàn trưởng nhà cậu cũng ở trên chuyến xe đó, hay là cậu đừng đi, tôi đón cho cậu. Hai ngày này cậu có diễn tập, có lẽ không có thời gian.”
Hứa Đạt Nhạc suy nghĩ một lát, cũng đúng, chỉ đạo viên làm việc tương đối tin cậy, nên nhanh chóng đồng ý.
“Đúng rồi, đối tượng của cậu tên là gì?”
Hứa Đạt Nhạc nghe anh ta nói như vậy, hoàn toàn tức giận, trong lòng có gió bão bùng nổ:
“Chỉ đạo viên, em lặp lại lần nữa, không phải là đối tượng không phải là đối tượng.”
“Tôi sai, tôi xin lỗi cậu, cậu nói xem cô gái kia tên là gì.” Tên nhóc thối này, lớn tiếng như thế làm gì, rống lỗ tai anh ta sắp điếc mất.
“Quách Phương.” Hình như tên này, có lẽ anh ta không nhớ nhầm.
Khi Quách Phương trở về như khóc lớn một trận, đỏ rực, đi đến trước mặt Lục Hướng Noãn thì hung dữ trừng cô một cái, sau đó trèo lên giường mình.
Lục Hướng Noãn cười nhạo một tiếng, sau đó xoay người ngủ.
Bánh lạc của Vương Quế Anh còn có bánh bao bột mì trắng Lưu Chiêu Đệ làm, Lục Hướng Noãn sợ hiện giờ trời nóng, không để được lâu, cho nên giải quyết trước với Hoắc Cảnh Xuyên.
Đương nhiên phần lớn đều vào bụng của Hoắc Cảnh Xuyên.
Mà hai vợ chồng son Vương Hiểu Linh tặng là bánh quy, thứ này để lâu được, không mở ra thì để một hai năm cũng không hỏng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận