Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 112: Lục Hướng Noãn, tôi ở cùng cô

Cô không biết mình có thêm một người chú khi nào, nhưng cũng không nghĩ tới việc vạch trần ông ấy.
Dù sao dựa vào tên tuổi này cô làm việc cũng tiện hơn.
“Thất thần làm gì, xách xuống cho tôi, đừng dông dài nữa.” Nhìn bọn họ còn đứng ngốc không làm, Vương Quốc An lại nổi giận.
Những người khác cũng bị dọa sợ, nhanh chóng xách hành lý của mình, chưa tới hai phút hành lý trên xe đều được mang xuống.
Vương Quốc An đếm sĩ số lần nữa, xác nhận đủ xong không chút cố sức một tay xách hai túi hành lý của Lục Hướng Noãn, dẫn mọi người đi vào nhà khách.
Mà Vương Hiểu Linh ở phía sau đội ngũ có chút không vui, bởi vì Vương Quốc An làm việc cô ấy nên làm, làm hại cô ấy không có bánh bột ngô.
Nhưng e ngại thân phận ông ấy, Vương Hiểu Linh không dám nói gì, cuối cùng chỉ có thể ấm ức xách theo đồ của mình đi theo bọn họ.
Sau khi tới nơi, mọi người dựa theo phân phó của Vương Quốc An cả đám lấy thư giới thiệu ra, đây là thứ cần dùng cho thuê phòng.
Bên quản lý thanh niên trí thức đã trả tiền, hai người một phòng bảo bọn họ tự mình sắp xếp.
Sau khi Vương Quốc An nói xong thì rời đi, bởi vì ông ấy còn phải vội vàng trở về báo cáo công việc với lãnh đạo.
Đương nhiên trước khi đi, còn không quên chào hỏi với Lục Hướng Noãn.
Hai người một phòng, có tổng cộng 15 người, chín nam sáu nữ, cho nên bên thanh niên trí thức có người một mình một phòng.
Cũng may đám thanh niên trí thức nam không kén chọn đối với việc ngủ, cho nên nhanh chóng xác định.
Nhưng đến lượt bên thanh niên trí thức nữ thì ầm ĩ, Lục Hướng Noãn bị bọn họ làm cho đau hết cả đầu.
Khi cô tự mình bỏ tiền thuê riêng một phòng khác, lại bị nhân viên lễ tân báo là nhà khách đã đầy, chỉ thừa mấy phòng đã sớm đặt.
Lục Hướng Noãn chỉ có thể cau mày tiêu hóa sự thật này, tâm trạng thật sự không tốt lắm.
“Lục Hướng Noãn, tôi ở cùng cô.” Bên thanh niên trí thức nữ chỉ có ba bọn họ từ Bắc Kinh tới, những người khác ở tỉnh ngoài cô ta không quen, đương nhiên không muốn ở cùng bọn họ.
Hơn nữa trên người Vương Hiểu Linh có mùi rất khó ngửi, cô ta càng không muốn ở cùng Vương Hiểu Linh.

Nếu thật sự chung giường với cô ấy, cô ta sợ buổi tối mình ngủ sẽ nôn ra mất, cho nên Lục Hướng Noãn là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của cô ta.
Ô ô ô, cô ta rất muốn ở cùng phòng với Lục Hướng Noãn, cô ta mở to đôi mắt ướt đẫm ấm ức nhìn Lục Hướng Noãn, hi vọng cô mềm lòng đồng ý.
“Lục Hướng Noãn, Dương Thiên Chân người ta đã cầu xin cô, cô còn không nhanh đồng ý.” Lư Bổn Hoa lại không nhịn được mở miệng, thật sự không chịu nổi Dương Thiên Chân ấm ức đáng thương như vậy.
Chỉ cần nhìn như vậy đã khiến anh ta đau lòng, không biết trái tim Lục Hướng Noãn làm bằng cục đá sao?
Ý chí sắt đá, chẳng trách trông xấu như vậy không ai cần.
Thấy nổi bật đều bị Lư Bổn Hoa cướp đi mất, Vương Nghĩa Vĩ và Giả Yếu Quốc không đứng được, cả đám cướp biểu hiện trước mặt Dương Thiên Chân, bắt Lục Hướng Noãn đồng ý.
“Nếu tôi bảo anh bây giờ đi chết đi, có phải anh cũng lập tức đồng ý đi chết hay không.” Lục Hướng Noãn âm thầm nắm chặt tay, cô sợ cô không khống chế được muốn đánh người.
Người đàn ông này, quả thực chính là bọ hung trong hố phân, khiêu chiến kiên nhẫn của cô hết lần này tới lần khác.
“Lục Hướng Noãn, sao cô lại nói chuyện như vậy, tôi nói gì mà miệng cô độc như vậy bảo tôi đi chết đi.” Vừa nghe thấy những lời này, Lư Bổn Hoa lập tức xù lông, đôi tay chống eo giống như muốn đánh nhau với Lục Hướng Noãn.
“Nếu các người muốn cãi nhau thì ra bên ngoài mà cãi, không ở được thì đi đi.” Còn không đợi Lục Hướng Noãn nói chuyện, nhân viên quầy lễ tân xử lý thủ tục vào ở không nhịn nổi nữa.
Chỉ ở một đêm sáng mai tỉnh ngủ sẽ vỗ mông chạy lấy người, còn ở đây ồn ào tới ồn ào lui, mãi mà chưa có kết quả, phiền muốn chết.
Còn có mấy người đàn ông này nữa, đúng là không phải đàn ông, bắt nạt một cô gái nhỏ.
Bầu không khí lập tức yên tĩnh lại, Lục Hướng Noãn đi thẳng tới chỗ Vương Hiểu Linh lạc loài.
“Ở cùng đi?”
Vương Hiểu Linh không nghĩ tới cô sẽ tìm mình, nhanh chóng gật đầu đồng ý.
Như vậy rất tốt, cô ấy lại có bánh bột ngô, cô ấy muốn xem buổi tối cô có cần mình giúp gì không.
Lục Hướng Noãn nhận lấy thư giới thiệu trong tay cô ấy, tính cả thư giới thiệu của mình đưa cho nhân viên.
“Lục Hướng Noãn…” Dương Thiên Chân kéo cánh tay cô muốn làm nũng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận