Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 547: Hai người ở riêng

Thậm chí trong đầu nhỏ của cô còn hiện ra một ý nghĩ đáng sợ.
Đó chính là anh vì cô mới thành ra như thế.
Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện, Lục Hướng Noãn đã bị mình làm cho ghê tởm, cả người giật mình.
Rất rõ ràng, từ lúc Lục Hướng Noãn mới bước vào phòng này, ánh mắt của Hoắc Cảnh Xuyên vẫn luôn khóa chặt người cô.
May mà cô gái nhỏ không sao.
Không sao thì tốt.
Đến tận lúc này trái tim của Hoắc Cảnh Xuyên mới xem như chân chính thả lỏng.
Lục Hướng Noãn cũng không nói nhiều lời vô nghĩa, để sớm giúp anh chữa khỏi chân, hôm nay Lục Hướng Noãn cô cũng xem như dốc nhiều sức lực.
Khi cô từ nhà ra đã ngâm kim châm cứu này vào trong nước linh tuyền ở không gian khoảng 0.00001 giây, lấy khí thế sét đánh không kịp bịt tai kéo nó ra.
Đừng nhìn chỉ một lát, chỉ một lát như vậy đã có tác dụng lớn.
Bệnh này, cần chậm rãi tốt hơn.
Nếu hiệu quả quá nhanh, chắc chắn sẽ khiến Hoắc Cảnh Xuyên thân là quân nhân hoài nghi, vì tránh cho cành mẹ đẻ cành con, nên khi cẩn thận vẫn phải cẩn thận chút.
Hơn nữa hiện giờ cô đã rất hào phóng rồi, chuyện này hoàn toàn là nể mặt anh hiến thân đổ máu vì quốc gia.
Người bình thường, cô còn lâu mới nỡ làm như vậy.
Cho dù nước linh tuyền trong không gian lấy không hết dùng không cạn, nhưng Lục Hướng Noãn không định cho người khác dùng, không dễ dàng cho người ta dùng.
Bởi vì cô sợ bị người ta phát hiện ra.
Dù sao không gian là tồn tại nghịch thiên, lực dụ hoặc quá lớn, ví dụ cô không lấy được không gian mà là người khác.
Lục Hướng Noãn cũng sẽ không khống chế được dục vọng ma quỷ trong lòng mình, đoạt nó từ tay người khác.
Trái lại người khác cũng giống như thế, thứ như nhân tính không chịu nổi nhất là khảo nghiệm.
Đặc biệt là những ngày kế tiếp, càng như vậy, dùng mấy chữ hư đi trên băng mỏng để hình dung cũng không quá.
Cha mẹ ruột còn có thể tự tay bán con trai con gái ruột của mình, huống chi là những người khác.
Vương Quế Anh nhìn Lục Hướng Noãn bắt đầu châm cứu cho con trai mình, vì thế bà ấy cũng không nhàn rỗi, trực tiếp quay về phòng pha sữa mạch nha cho Lục Hướng Noãn.
Thứ này có dinh dưỡng, thanh niên trí thức Lục mới khỏi bệnh chưa được bao lâu cần thứ này nhất.
Vừa vặn Vương Quế Anh rời đi như thế, trực tiếp cho Lục Hướng Noãn và Hoắc Cảnh Xuyên không gian ở riêng.
Có thể là ánh mắt của Hoắc Cảnh Xuyên quá thẳng thắn, cho nên Lục Hướng Noãn muốn xem nhẹ cũng không xem nhẹ được.
Giống như giây tiếp theo sẽ nuốt cô vào bụng, trong lòng Lục Hướng Noãn giống như có con nai con chạy loạn, không ngừng nhảy qua nhảy lại.
Ngay cả tay cầm kim cũng run lên, Lục Hướng Noãn miễn cưỡng ổn định tinh thần, đâm hết kim còn dư lại.
Cả người Lục Hướng Noãn đều là mồ hôi ướt đẫm, giống như mới vớt từ trong nước ra.
“Em rất nóng à?” Hoắc Cảnh Xuyên nhìn cô vẫn luôn dùng tay quạt, trai thẳng hỏi thẳng, nhìn một vòng xung quanh anh không tìm được quạt.
“Không.” Lục Hướng Noãn lắc đầu, cô có thể nói là do anh nhìn không?
Không thể, đương nhiên là chuyện không có khả năng, nếu không để tên này biết được, chắc chắn sẽ chê cười cô rất lâu.
“Cơ thể em đỡ hơn chút nào không? Còn có chỗ nào không thoải mái hay không?”

“Không sao nữa rồi, nhưng mà lần này còn phải cảm ơn anh, coi như là tôi nợ anh một ân tình.” Lục Hướng Noãn ổn định lại nỗi lòng cố gắng phủi sạch quan hệ giữa hai người.
Hoắc Cảnh Xuyên cũng không phải kẻ ngốc, cô nói những lời này nói rõ là không muốn có quan hệ với anh, ánh mắt Hoắc Cảnh Xuyên tối tăm không rõ không tiếp tục nói chuyện nữa.
Mà Lục Hướng Noãn thấy anh không tiếp tục truy hỏi nữa, không hiểu sao trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng bên trong còn có chút mất mát nhàn nhạt.
Tuy chỉ có một chút nhưng mà Lục Hướng Noãn không thể xem nhẹ, cô cũng không thể nói thông, tóm lại là trái tim đang loạn nhịp.
“Thanh niên trí thức Lục, khát rồi đúng không, mau uống cho ngọt miệng.” Vương Quế Anh mới đi vào phòng thì cảm nhận được bầu không khí khác biệt, nhưng cụ thể là gì bà ấy không nói nên lời.
Vương Quế Anh nhìn Lục Hướng Noãn một lát, lại quay đầu nhìn lão tam nhà mình trên giường đất một lát, phát hiện không có khác thường gì, chỉ nghĩ là mình nghĩ nhiều.
“Vậy cháu không khách sáo nữa ạ, thím.” Lục Hướng Noãn nhận lấy uống ngụm nhỏ, người ta đã pha, không uống thì quá xa lạ.
Không biết vì sao cô đặc biệt không thích vị sữa mạch nha này, Lục Hướng Noãn cảm thấy nó còn không uống ngon bằng một cốc nước chanh ba bốn tệ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận