Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 96: Hai bên xé rách da mặt

Cô phải làm chuyện này.
Ngồi chơi với mấy thím ở đây một lát, Lục Hướng Noãn đứng dậy về.
Hiện giờ cô thuộc loại có thể ngồi thì không đứng, có thể nằm thì không ngồi.
Dù sao cô chỉ còn mấy ngày nhàn rỗi.
Hiện giờ chăn trên người cô là quả phụ họ Lâm đưa tới, qua một thời gian nữa rời đi vẫn phải trả lại, kết quả vừa mới nhắm mắt thì nghe thấy bên ngoài phòng có động tĩnh.
“Tôi đã nói con bé Hướng Noãn không ở nhà mà, ông xem, không biết chạy đi đâu chơi rồi.”
“Thật ư?” Hồ Hữu Tiền nhíu mày nhìn ông ta với vẻ hoài nghi, Lục Quốc Khánh cũng ở bên cạnh nói chuyện, việc cấp bách là dỗ ông ta nhanh rời đi.
“Tôi đến phòng cô ấy xem.” Hồ Hữu Tiền không thấy được người phụ nữ của mình có chút không vui, chưa từ bỏ ý định đang định tới phòng Lục Hướng Noãn.
Lục Hướng Noãn đầu bù tóc rối ra mở cửa, lười biếng nói: “Ông tìm tôi à?”
Cuối cùng cô cũng đợi được thời khắc này.
Vương Phượng Kiều và Lục Quốc Khánh nhìn thấy Lục Hướng Noãn đi ra trong lòng hoảng hốt, Vương Phượng Kiều sợ bị lộ lanh tay lẹ mắt muốn đẩy Lục Hướng Noãn về phòng, nhưng bị Lục Hướng Noãn hất ra.
“Ban ngày ban mặt phát thần kinh cái gì, đẩy tôi làm gì.” Lục Hướng Noãn ôm tay, đôi mắt sáng rực nhìn Hồ Hữu Tiền.
“Ở đây không có chuyện của mày, về phòng nằm đi.” Trong ánh mắt của Lục Quốc Khánh tràn ngập uy hiếp, nhưng mà Lục Hướng Noãn không sợ, coi những lời ông ta nói như đánh rắm, không thèm để ý tới ông ta.
Hồ Hữu Tiền cũng hơi ngây ngốc, nhìn người phụ nữ diện mạo xấu xí nhìn chằm chằm mình, ông ta không quen biết người phụ nữ này mà.
“Cô nhận nhầm người đúng không.” Hồ Hữu Tiền lấy lại tinh thần ánh mắt không kiên nhẫn nhìn cô, hôm nay ông ta tới đây gặp người phụ nữ của ông ta, không phải tới nói chuyện phiếm với con chó con mèo.
“Hôm nay ông ra cửa quên uống thuốc đúng không, Hồ Hữu Tiền, không phải ông nói muốn cưới tôi ư, bây giờ lại muốn đổi ý à? Tôi nói cho ông biết không có cửa đâu, hôm nay ông cần phải cưới tôi.”
“Người phụ nữ điên này cô đừng hắt nước bẩn lên người tôi, người tôi muốn cưới là Noãn Noãn, là Lục Hướng Noãn, cô là cái thá gì, ở đâu ra thì cút về chỗ đó cho tôi.”
Hồ Hữu Tiền muốn chửi má nó, ông ta là tới gặp người phụ nữ của ông ta, sao lại gặp phải người phụ nữ điên này, ông ta nhanh chóng ra hiệu cho Lục Quốc Khánh đưa người phụ nữ điên này đi.
Thấy Hồ Hữu Tiền không nhận ra, Lục Quốc Khánh và Vương Phượng Kiều thả lỏng.
“Đây là thân thích của tôi ở nông thôn, tới đây ở nhờ nhà tôi, đầu óc có chút vấn đề.” Lục Quốc Khánh nói xong thì cùng Vương Phượng Kiều mỗi người kéo một tay của Lục Hướng Noãn, muốn kéo cô vào phòng.
Lục Hướng Noãn như trứng chọi đá nhân lúc tay còn có thể dùng, trực tiếp lấy dao quân sự Thụy Sĩ trong không gian ra, thứ này là lúc trước cô mua sắm đã mua luôn, dao này rất sắc, trực tiếp đâm cánh tay Lục Quốc Khánh bị thương.
Lục Quốc Khánh bị đau buông lỏng tay ra, sau đó che cánh tay chảy máu kêu rên.
Mà lúc này Vương Phượng Kiều không rảnh lo chuyện khác, nhanh chóng buông tay xem vết thương của Lục Quốc Khánh.
“Con mẹ nó đầu óc của ông mới có vấn đề.” Lục Hướng Noãn mắng Lục Quốc Khánh xong, lại không có “tố chất” phun nước bọt lên người ông ta.
Sau đó xoay người nói với Hồ Hữu Tiền nhìn tới phát ngốc:
“Đôi mắt của ông nhân lúc còn sớm moi đi, giữ lại cũng vô dụng, ngay cả vợ sắp cưới của mình cũng không nhận ra.”
Vẻ mặt Hồ Hữu Tiền không dám tin nói: “Cô là Lục… Hướng Noãn ư?”
Ông ta nhìn ngang nhìn dọc ngó trái ngó phải đều không tìm được chút điểm giống, nghe giọng thì hơi giống.
Lục Hướng Noãn gật đầu lấy lệ với ông ta, thật sự là không muốn lãng phí nước bọt với người ngu ngốc như thế.
“Cô không gạt tôi chứ?” Không sai, ông ta vẫn không thể tin được.
“Không tin ông hỏi hai bọn họ đi.” Lục Hướng Noãn trực tiếp ném đề khó cho hai vợ chồng Lục Quốc Khánh.
“Lục Quốc Khánh, ông nói rõ ràng cho tôi, cô ta có phải là Lục Hướng Noãn, là người ông đây muốn cưới hay không.” Hồ Hữu Tiền nổi giận.
Lục Quốc Khánh che cánh tay, có chút chột dạ đảo loạn mắt, nhưng vẫn luôn chắc chắn cô không phải.
Lục Hướng Noãn vừa nghe thấy thế thì vui vẻ, đến bây giờ còn vịt chết cứng mỏ, nhưng rất rõ ràng Hồ Hữu Tiền không dễ bị lừa như vậy.
Ông ta bỏ ra nhiều tiền chính là muốn cưới cô gái xinh đẹp như hoa trẻ tuổi, mà không phải bác gái eo như thùng phi ngủ có thể đè chết ông ta như hiện giờ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận